Chủ Nhật, 14 tháng 9, 2014

NGÀY VỀ

               

             NGÀY  VỀ
Ngày đi chia bến ngậm ngùi
Ngày về ngọn gió reo vui hương nồng
Nhớ dài kết chuỗi mỏi mong
Thành câu thơ rộn giữa lòng hoan ca

Bình yên sông nước chan hòa
Đêm sâu lắng đọng phù sa cho ngày
Cỗi cằn im đợi bàn tay
Mẹ già sức yếu,con nay vun bồi

Ngày xưa vắt kiệt mồ hôi
Bây chừ công nghiệp thay người cần lao
Con chim chiền chiện vút cao
Giữa xanh thẳm hót xôn xao đất trời

Âm vang thuở ấy tôi ơi
Thâm tâm vọng trỗi những lời thầm mơ
Bây giờ là thực bây giờ
Thôi chiêm bao cũ mãi ngờ ngại nghi !
                      Lý Đức Quỳnh_ĐN-14/8/2014

Thứ Sáu, 12 tháng 9, 2014

Ừ,TA VỀ !

                       

                       
             Ừ thì thôi ta về
            nẻo đường xa chân mỏi
            giũ sạch đi cát bụi
            nhơ bẩn và tanh hôi

            Ừ nào ta về thôi
            chốn phù vân bát nháo
            tình dối lừa thật ảo
            vàng lẫn lộn với thau

            Về thôi tiếc gì đâu
            trăng treo ngoài cửa sổ
            nhành cúc vàng trước ngõ
            thanh thản với gió mây

            Ừ thôi ta về đây
            chốn không người ẩn náu
            quên hận thù ẩn giấu
            cùng con tim thật thà  *                     
                          Danh Khuyết

   *Bài trên là của bạn Danh Khuyết cảm họa cùng Về Thôi của Quỳnh.Còn bài dưới đây Quỳnh đối họa với Danh Khuyết.Quỳnh xin được giới thiệu như là niềm vui,là lòng biết ơn quý anh chị và bạn hữu đã giao hòa tri cảm.Thân ái !
                       

                Ừ,TA VỀ !

        Ừ ta về tắm mình trong nguồn suối
        Nhẹ đời đi ngày mới những thênh thang
        Ừ ta về,dừng lại bước chân hoang
        Đang mải miết giẫm vào đau đồng loại

        Ừ ta về khi lòng nghe hoang hoải
        Mãi cô đơn trong bôn tẩu kiếm tìm
        Ngoảnh lại đầy nham nhở vết chân chim
        Đang đóng dấu hằn sâu miền ký ức

        Ừ ta về trả lại lòng chân thật
        Chuyến tốc hành trên xa lộ vô tình
        Bến điêu toa buôn bán nỗi nhục vinh
        Bằng đểu cáng làm giàu thêm phù phiếm

        Ừ ta về xóa hết lời sám nguyện
        Những gối quỳ mòn mỏi đã di căn
        Ừ ta về đốt lời ru thuốc phiện
        Giấc trăm năm mê ngủ giữa cỗi cằn.....
                                    Lý Đức Quỳnh

Thứ Ba, 9 tháng 9, 2014

VỀ THÔI !

                                   


               VỀ  THÔI !

        Con đường tình giữa muôn trùng xa ngái
        bước nồng đi êm ái,bỗng hôm nào
        nghe dư ba từ tiếng vọng lao xao
        vang nỗi nhớ xoáy cội nguồn nguyên thủy

        Chốn thơ ngây an bình chưa vướng lụy
        mắt trong xanh ánh lóe sáng ngời tin
        lòng vô tư không chấp cố góc nhìn
        cứ toe toét sống giao hòa chan chứa

        Vui chia phe đánh lộn nhau một bữa
        dù sứt đầu mẻ trán có hề chi
        mãi bạn bè nô nức chẳng phân ly
        cánh đêm khép,cửa mai ngời toang mở

        Lớn lên rồi,đường đời nhiều trăn trở
        những tính toan,lừa lọc dối gian nhau
        sợi dây tình tươm máu đã vì đâu
        đời trôi dạt muôn nẻo đường bất định

        Yêu lộng lẫy trong áo màu xống xính
        bóng đêm đen ma quái vập vờn nhau
        mắt thần thánh rũ rượi lệ nhạt nhàu
        phết ngờ nghi phủ loang đời nhòe nhoẹt

        Và từ ấy lớn lên từng lở loét
        biển trầm luân tham vọng dậy cuồng phong
        cơn sóng dữ ép tim người thở nghẹt
        về như nhiên,tìm lại phút xưa lòng......

              Về khơi trong dòng nước mát xanh trong
        nguồn thanh tẩy lọc ao tù xám xỉnh
        gột hệ lụy từ căn nguyên phờ phỉnh
        hạnh phúc nào ảo tưởng ngủ trên mây !

                         Lý Đức Quỳnh_ĐN-6/9/2014

Thứ Sáu, 5 tháng 9, 2014

TÌM XƯA

                     
                   

                 
                  TÌM  XƯA

         Ta về chẳng thấy em đâu
         chập chờn cái bóng đứng sau lưng rình
         rợn hồn ám nhớ rất kinh
         tay không ôm khống ra mình trêu ngơ

         Cỏ hoang lau lách phủ bờ
         sông dài sương khói mịt mờ hoàng hôn
         bến ngang đưa chuyến cô thôn
         bây chừ cầu vượt lòng bồn chồn xưa

         Nắng gầy mây tụ cho mưa
         gom xao xuyến cũ đọng vừa hạt rơi
         vỗ đời từng đợt triều khơi
         dạt xô nhau đến chân trời không nhau

         Về tìm trôi nổi cuộc dâu
         chỉ nghe tiếng vọng phía sau khóc cười
         thập thò chốn cũ hổ ngươi
         tro tàn hóa bụi lửa người nhóm nhen….

                     Lý Đức Quỳnh_ĐN-4/9/2014

Chủ Nhật, 31 tháng 8, 2014

MÙA THU ĐẾN


                                 MÙA THU ĐẾN
                 Xuân tần ngần tình người thì quyết liệt
                 Mở lòng ôm si siết  nụ cuồng yêu
                 Mốt mai kia khi màu nắng trở chiều
                 Gió bẽn lẽn trốn miền côi nằm vạ

                 Mùa thu sang mang tuổi về nhuộm lá
                 Tiễn xuân xanh vào tiếc nuối ngày xa
                 Ngoài kia sương đã giăng mắc ảo nhòa
                 Đời thê thiết đong đưa từng rợn gió

                  Thu thật rồi,nắng quạnh mờ con ngõ
                  Bước chân ai khe khẽ chạm lòng liêu
                  Giữa trống vắng lẻ lạc ngọn phong phiêu
                  Không bến đợi chốn đời hoang vu rỗng

                  Dù chấp chới vụt loáng chừng thoáng mộng
                  Dù đau thương dai dẳng đến vô cùng
                  Dẫu phải thế cũng nếm trải biển trùng
                  Cùng thẩm thấu trùng dương là bọt sóng !
                                                 Lý Đức Quỳnh
http://tho.com.vn/thi-pham/mua-thu-den/52776

Thứ Sáu, 29 tháng 8, 2014

HỌA VỚI SẦU NHÂN THẾ

                         

                       SẦU NHÂN THẾ
             Thế sự sao nhiều chuyện nhiễu nhương
              Đau đời nuốt lệ nỗi tai ương
              Người hay việc tốt quân đâu hiếm
              Kẻ dở làm điêu tướng vẫn thường
              Nhậu nhẹt tối ngày ngân quỹ hụt
              Bạc bài khuya sớm nợ nần trương
              Hổ thay bao kẻ ngồi trên trốc
              Có hiểu dân lành thật đáng thương !
                                                 Lá Thu  
Bài họa:            

                        CON ẾCH
           Ngợm thay,cái mặt cứ nhương nhương
           Đáy giếng trời vung,mắt ễnh ương
           Đất ruộng tùng phèo cơn đột biến
           Ao hồ thác loạn cuộc vô thường
           Nghênh ngang ếch nhảy tân thời lộng
           Dáo dác dân cày cổ độ trương
           Vọng tưởng ềnh oang mồm mép ộp
           Tai nào lắng thấu nỗi bi thương !?
                        Lý Đức Quỳnh_ĐN-29/8/2014

Thứ Hai, 25 tháng 8, 2014

HỌA VỚI MƯA GIÓ

                             

                             MƯA GIÓ
                                                         Lý Viễn Giao

                  Đầy trời gió lạnh quát từng thôi
                Giọt giọt bên thềm thánh thót rơi
                Ngắm gió chạnh lòng cay khóe mắt
                Nhìn mưa nghiêng dạ chát bờ môi
                Phong trần xáo lộng cơn thao thức
                Mộng mị ru êm giấc thảnh thơi
                Mưa gió mịt mù xoay xoáy lốc
                Gió mưa trời đất gió mưa đời

Bài họa:      
         

                                PHÚT GIÂY NẦY
                                                                      Lý Đức Quỳnh

                 Tích  tắc  từng  giây  tiếp  tiếp  thôi
            Thu  không  đầu  cuối  lá  rơi  rơi
            Dịu  dàng  nguyệt  lãng  trăng  ngời  mắt
            Thanh  thoát  phong  phiêu  gió  loáng  môi
            Vượt  sóng  trầm  luân  nào  thảng  thốt
            Xoay  vòng  nghiệp  chướng  cũng  thong  thơi*
            Xả  buông  dang  dở  từ  ngang  trái
            Thõng  thượt  ngày  đi  nhẹ  bước  đời !
   
    *Lời thưa: 
      -Do có chỗ chưa ổn,lòng mãi phân vân.Dẫu bài đã lên trang Quỳnh vẫn còn cân nhắc.Nay được thêm đôi điều thưa với quý anh chị và bạn hữu cùng chia sẻ.
      -Xướng họa trong Đường thi là một thú chơi thơ tao nhã.Nó có những phép tắc hạn cuộc,đó cũng chỗ khó để người chơi phải vượt,tạo thêm phần hứng khởi.Lắm lúc cũng bị "chiếu bí" bởi tử vận.Trong bài trên là ở từ"thảnh thơi",từ láy âm,nếu tách thành tố"thơi"ra,tự thân nó không có nghĩa,và cũng không trùng với từ đồng âm nào khác có nghĩa (như:bẽ bàng,bàng trùng nghĩa với cây bàng;lỡ làng,làng trùng nghĩa với làng mạc),nên khi họa là cả một thử thách lớn.Ví dụ:trong một bài thơ với vần"ang"chứa các từ sau:dịu dàng,nhẹ nhàng,khẽ khàng...chắc chắn người họa phải bó tay.com thôi.
Để tránh lặp lại,Quỳnh đã"sáng tạo"ra từ láy:lơi thơi(lơi ở lơi lỏng,lúc đầu họa ở nhà bác Lý,Quỳnh đã sử dụng từ này),thong thơi(thong ở thong thả,thong dong).Cùng tắc biến.Nhưng,ở đây,cùng quẫn sinh liều mạng vậy.Quỳnh rất mong có được cao kiến của quý anh chị và các bạn đóng góp,để được lĩnh hội.Thân ái !

Thứ Bảy, 23 tháng 8, 2014

HỌA VỚI TÌNH THU

 
                             
                           
                          HÂN THƯỞNG TÌNH THU
                                                               Người Nguyên Thủy

             Thu về len lén lá vàng rơi,
            Cung Quảng Hằng nga nhoẻn miệng cười.
            Em đến ru tình đêm nguyệt mộng,
            Ta còn giỡn sóng biển trần chơi,
            Ngắm vườn hoa đốm hư không nở,
            Dự tiệc phối hôn nhân quả mời.
            Muôn sắc trùng trùng duyên khởi hiện,
            Cùng thu thỏ thẻ ghẹo tình tôi

               
 
Bài họa :  
                                   TÌNH THU
                                                                    Lý Đức Quỳnh

                      Gió lượn bồng bênh thu lá rơi
                  Hồn nhiên em nụ bình minh cười
                  Mắt nai ngơ ngác tung tăng mộng
                  Gót ngọc điệu đà thủng thỉnh chơi
                  Mây nước đối giao bất tận chuyển
                  Đất trời thù tạc vô biên mời
                  Cùng duyên em thắm làn thơm ửng
                  Nắng ướm nồng nàn bảng lảng tôi !
                                                                             ĐN-23/8/2014


Read more:http://www.datdung.com/modules.php?name=News&op=viewst&sid=12449#ixzz3BkHOZi00