Thứ Bảy, 16 tháng 5, 2015

TỪ HÔN

                                                                         

CẦU HÔN

Em này, chớ để nụ tình rơi
Ấp ủ nhiều năm đã chín rồi
Pháo đợi ngày vui rền khắp ngõ
Hoa chờ hạnh phúc trải đầy nơi
Trầu dâng rượu rót ngời muôn ý
Kẻ chúc người khen thắm vạn lời
Nếu thỏa ưng lòng xe chỉ mộng
Tơ hồng trọn kiếp dệt thành đôi
                                        VYK.
Bài họa:

TỪ HÔN

Anh í,thôi đành để nụ rơi
Con tim em đã khép lâu rồi
Đường chung,tình hẹn thênh thang bước
Phận bạc,xua lòng rúm ró nơi
Biển ngút ngàn mây còn đợi bến
Trăng chênh chếch bóng biệt xa lời
Cành cong,cụt,gió lắc lư mãi
Đâu chốn cho mình đậu sánh đôi !
                        Lý Đức Quỳnh_ĐN

NGẬM NGÙI
(Họa TỪ HÔN)

Âu sầu mắt lệ chực chờ rơi
Héo rũ tình tôi hết thật rồi
Thoảng thoảng hương hoa khi sánh bước
Mờ mờ bóng nguyệt lúc chung nơi
Anh đang gối mộng, mơ duyên bến
Em đã xua mây, tỏ biệt lời
Ước hẹn không tròn mong đợi mãi
Thôi đành kiếp khác sẽ nên đôi!
                                         DVD

BÙI NGÙI

Ừ thôi chia cách lệ sầu rơi
Mộng ước từ lâu đã chết rồi
Xót dạ hồi mơ khi dạo bước
Đau lòng lúc nhớ buổi trao lời
Duyên không hội tụ thôi đành vậy
Nợ chẳng chung chia cũng phải đôi*
Lặng lẽ canh dài đêm vạc gọi
Bùi ngùi nguyệt tỏ tưởng người nơi !
                               GM.Nguyễn Đình Diệm
*Đôi: ném,vất,bỏ

Thứ Năm, 14 tháng 5, 2015

CHUYẾN ĐỜI




NGÀY VỀ

Biêng biếc dòng soi dáng lá gầy
Hết xiềng hết xích trở về đây
Gành tre rặng liễu gai choàng kín
Giếng nước bờ ao cỏ mọc đầy
Chẳng có người xưa tha thiết đợi
Chỉ toàn bụi ố mịt mùng vây
Hoang đàng một bước ôm sầu mãi
Duyên nợ ba sinh hóa đọa đày.
                            TD.ST _ 20.4.2015

Bài họa:

CHUYẾN ĐỜI

Ngày đi nắng úa rụng thu gầy
Nén chặt vào lòng mãi giữ đây
Lặng lẽ ghìm đau đêm xuống lộng
Chênh chao buộc nhớ tháng qua đầy
Cơn mơ ảo vọng đời thôi siết
Giấc mộng yêu kiều lưới vẫn vây
Những tưởng tang bồng tung ngựa hí
Nào đâu nợ trả kiếp lưu đày !

                  Lý Đức Quỳnh_Đồng Nai

Thứ Hai, 11 tháng 5, 2015

HỌA với anh KHA TIỆM LY

                                       

NGUYỄN ĐÌNH CHIỂU

Tảu giặc khói mù cả biển Đông
Dao ai cắt ruột chẳng đau lòng
Đọc thơ Cần Giuộc vò trăm mối
Viết truyện Vân Tiên gởi núi sông
Lời thép há kiêng phường mãi quốc
Nghiên son nào ngán súng thần công
Dù đui mà rõ đường vinh nhục.
Còn mắt mà như đã lọt tròng!
                          KHA TIỆM LY

Bài họa:

1*/NGUYỄN ĐÌNH CHIỂU

  Bút mực chống cùng súng tấn công
Thương cho Đồ Chiểu khóc non sông
Vân Tiên ngay thẳng gương còn đó
Lục bát thấm sâu truyện thuộc lòng
Cần Guộc xót xa hồn sĩ tử
Nam Kỳ tan nát lệ ngưng tròng
Vần thơ soi tỏ tâm  nghĩa khí
  Chí lớn rạng ngời khắp phương đông
                     NHÃ MY

2*/NGUYỄN ĐÌNH CHIỂU

Thanh bình một thuở mới hừng đông
Sóng nổi trùng dương cuộn xoáy lòng
Ngọn lửa Tế Văn theo đốt giặc
Ánh ngời bút thép tỏa gìn sông
Chở bao nhiêu đạo…đời khai phóng
Đâm mấy thằng gian…thế tiến công*
Tâm nhãn truyền thừa soi quốc bảo
Nhìn xa trông rộng, thoát nô tròng.
                     Lý Đức Quỳnh_Đồng Nai,5/5/2015

*Hai câu thơ nổi tiếng của Cụ:
Chở bao nhiêu đạo thuyền không khẳm
Đâm mấy thằng gian bút chẳng tà.



THẰNG TÔI
 (Thơ mời họa)

Cứ mãi xét nhau qua bộ vó.
Làm sao biết người,biết sâu bọ?
Cửa nhà lẹp bẹp  như chuồng heo,
Chăn chiếu bầy hầy như ổ chó!
Lỏng bỏng cháo khoai húp cầm hơi,
Oang oang chủ nợ la từ ngõ!
Áo sờn bâu, mặt mày xanh dờn,
Mà đéo chịu chường cho trét lọ!
                           Kha Tiệm Ly

Bài họa:

1*/PHẬN ĐỜI..

Chủ nợ vào nhà lo sốt vó.
Đời nầy đổi trị do sâu bọ.
Không nơi nương tựa mượn sàn heo.
Chẳng chốn ngụ cư nhờ hóc chó.
Lót dạ khoai lùi đứng giữ hơi.
Đở lòng bắp luộc nằm canh ngõ.
Thiếu ăn đói khát má xanh dờn.
Trốn núp ngại người nhìn mặt lọ.
                            NguyênHoang
                            Tampa,Fl.

2*/CON MỌN

Gặm nghèo quên bữa, thường co vó
Chạy gạo nuôi con, lo cúng bọ*
Chẳng kể đời sau khụt khịt mèo
Nề chi kiếp trước gầu gâu chó
Mòn thân ở đợ một vuông chòi
Rã cẳng làm thuê năm bảy ngõ
Khổ nợ nhân tình chưa hết bu
Loi nhoi thêm lũ giòi bôi lọ !
                                                       Lý Đức Quỳnh
                                                     ĐN-4/4/2015
*Bọ là bố (phương ngữ Quảng Bình).Ở đây ám chỉ các quan, do có câu: Quan chi phụ mẫu.

Thứ Năm, 7 tháng 5, 2015

KHÁT VỌNG

                                                                           

NGÀN XƯA ĐÃ ĐỊNH

Cánh chim HỒNG-LẠC mấy triều vương
Từ thuở NGƯỜI khai mở lối đường.
Vàng đá chưa phai hồn lệ sử
Kiếm cung còn tạc dấu quê hương.
Cổ kim mấy lớp sầu dâu bể
Vó ngựa bao phen dậy chiến trường.
Hùng khí nước NAM kinh bóng giặc,
Ngàn xưa đã định, Trời riêng phương .
                                               MẶC PHƯƠNG TỬ.
Bài họa:

KHÁT VỌNG

Tự thuở Vua Hùng dựng nghiệp vương
Tiếp sau giới vực định phân đường
Hùng tâm giữ nước hồn tiên tổ
Chính khí khai nguồn đất cố hương
Cuộc mở cơ thời sang bến mới
Đời đưa vận hội tiễn đêm trường
Nghìn xưa khát vọng về nung nấu
Sải cánh chim trời thỏa bốn phương !
          Lý Đức Quỳnh_ĐN-30/4/2015



BẾN HỒNG XUÂN
                    Thơ MỜI HỌA 
        
Dù trải bao nhiêu lớp bụi trần
Ta còn cuộc hẹn bến hồng xuân.
Sầu rơi mấy độ trăng chênh bóng
Thơ trót bao phen bút lạc vần.
Dấu cũ chưa phai màu cổ lục
Trời xưa đã thức cõi thanh tân.
Chim về cánh nhịp miền phương thảo
Bấc lụn, đời gieo giọt sáng ngần.                                
                    MẶC PHƯƠNG TỬ

Bài họa:

VỀ BẾN XUÂN

Chân hoang quen thói ruổi đường trần
 Lạc giữa cô sầu chạnh bến xuân
Nhặt bóng phù hoa trôi mấy mộng
Gom đời lãng thủy ghép đôi vần
Nương bè bỉ ngạn qua dòng tục
Vít ngọn phi lô vút đỉnh tân
Đón gió trăng ngàn reo ý hội
Trong khơi nguồn mạch lộ thêm ngần !

                 Lý Đức Quỳnh_Đồng Nai-25/4/2015

Thứ Hai, 4 tháng 5, 2015

VẮNG LẶNG

                                                           

NHẠT NHÒA

Quán nhỏ ta về một sớm mưa
Tường rêu phủ kín đã bao mùa
Màn sương gợi mãi ngày xa cách
Quãng gió khơi hoài buổi tiễn đưa
Khắc khoải hồng nhan thờ thẫn đợi
Trầm ngâm nhạc cũ ngẩn ngơ lùa
Lam chiều khói mỏng đan từng sợi
Thức dậy hoang lòng kỷ niệm xưa
                           12/4/15  
                         +Vũ Yên Khánh

Bài họa:

VẮNG LẶNG

Trôi lòng về gặp lúc chiều mưa
Trời đất đang cơn trở chuyển mùa
Thảng thốt theo niềm thương vắng đợi
Bàng hoàng chạnh nỗi nhớ xa đưa
Con tằm sợi kéo đìu hiu cuộn
Cái nhện mành giăng lất phất lùa
Nơi chốn tương phùng tình mở hội
Nay màu phế tích đã hoang xưa !
                             Lý Đức Quỳnh
                            ĐN-15/4/2015

Thứ Sáu, 1 tháng 5, 2015

TỰ SỰ

                                             

TỰ SỰ

Thế sự phù trầm thoảng bóng vân
Đêm tìm ánh sáng lụy thiêu thân
Tù mù những tưởng chân như cảnh
Lóe tóe nào hay ảo hóa xuân
Mòn kiếp khổ tu chưa hết ngợm
Cạn đời nan dưỡng chửa thành nhân
Làm người đã khó cho riêng phận
Thêm nghĩa tình chung với cuộc trần !
                        Lý Đức Quỳnh_Đồng Nai

*Nguyên bài Tự Sự là bài họa bên nhà chị Nguyễn Vũ Song Thu.Nhưng do hạn chế bởi vần nên Quỳnh có 2 câu kết không như ý (Làm người khó quá...thôi,thờ phỗng/Tất tật tương lai bái gửi thần).Sáu câu đầu là lời tự sự nghiêm túc,đến 2 câu kết đã trở giọng trào lộng chứa mùi vị cay chua,nhưng nó lại thể hiện sự bế tắc.Một thái độ buông xuôi.Quỳnh phải đổi 2 câu kết cho phù hợp với tinh thần cả bài.Đồng thời khơi nguồn cho mạch ý đến cùng tận của nó có thể.Vừa nói lên được sự nan giải khi giải quyết cái riêng trong quá trình tu chỉnh nhân cách và mưu cầu hạnh phúc cho cuộc sống cá nhân.Vừa đặt ra mối quan hệ giữa cá thể với cộng đồng,trong hài hòa trách nhiệm và nghĩa vụ giữa cái riêng với cái chung.Quỳnh xin chép lại bài xướng của chị Song Thu giới thiệu cùng quý anh chị và bạn hữu cùng đọc.

VẨN VƠ

Ngồi rồi ta ngẫm cái vân vân...
Cơm vợ hài hòa nhẹ tấm thân
Túng tấng nguyệt hoa thêm tổn thọ
Say sưa tửu sắc sớm tàn xuân
Sao bằng đọc sách bình thơ phú
Để được thanh tâm dưỡng trí nhân
Hội nọ hè kia chi mệt xác
An nhiên tự tại thỏa tinh thần
                     15-4-2015
                     Song Thu

Dưới đây là những bài họa của các thi huynh Quỳnh đã mời họa và nhận qua email:

1/*TỰ SỰ

Phù du nhẹ lướt với thanh vân
Có dễ con người đến mấy thân (*)
Mà ước cho tan cay đắng phận
Rồi mơ đển vỡ ngậm ngùi xuân
Chi bằng thơ phú thêm tri kỷ
Mới phải gươm đàn biệt cố nhân
Dẫu khó tâm thành nên chí vững
Vinh hoa cho bõ đận phong trần. (**)
                              Phan Tự Trí Đồng Nai

(*) Một người dễ có mấy thân ( Truyện Kiều – Nguyễn Du, câu số 1005)
(**) Vinh hoa bõ lúc phong trần ( Truyện Kiều – Nguyễn Du, câu số 2287)

2/*BÌNH THƯỜNG NHƯ THỊ !

Chẳng chờ khế hội tợ long vân
Nên quán vô thường cận sắc Thân
Vô đạo lừa người đòi cải dáng
Bất minh bẩy vật muốn hoàn xuân
Khoa trương độ lượng in hàng trí
Khoác lác tinh thần giống bậc nhân
Hãy sống bình thường như thị hiện
Đến đi không ngại giữa hồng trần
                                   Lê Đăng Mành

3/*TÂM SỰ

Thăng trầm thế cuộc tựa phong vân
Thấu tỏ vô minh khiến khổ thân
Vạn pháp chân như đồng nhất thể
Muôn loài sắc tướng biến thành xuân
Tâm bình chẳng ngại mờ chân tánh
Trí tịnh nào lo thiếu thiện nhân
Mạt pháp tới kỳ - đâu biệt nghiệp
Mà chung kiếp nạn cõi dương trần./.
                                              Hồ Trọng Trí

4/*LỜI PHẬT DẠY

Đời người nào khác áng phù vân
Tứ đại  kết thành  giả hợp thân
Sinh tử in tuồng cơn gió thoảng
Mất còn vốn tựa bóng mưa xuân
Năng tu đâu khó về đường Bụt
Chăm học dễ bề tới nẻo nhân
Phật dạy trong lòng ưa mát mẻ
Thì mau giảm bớt lửa hồng trần
                                        Trần Ngộ

5/*NGHĨA TÌNH TRỌN VẸN

Chức quyền bổng lộc bóng phù vân
Hãy bỏ qua thôi chớ bận thân
Tư tưởng hanh thông luôn thoải mái
Tâm hồn nhàn nhã mãi thanh xuân
Rèn tu phẩm chất tâm hiền thảo
Phấn đấu lòng thành dạ hiếu nhân
Mặc kệ thế gian dù biến đổi
Nghĩa tình trọn vẹn chốn dương trần
                                               Hồ Hắc Hải

6/*CHUYỆN RIÊNG

Cảnh sống tối xầm những vẩn vân
Lang thang mò mẫm khắp dương trần.
Theo binh cũng bởi khôn tìm nghiệp
Thành cán đâu ngờ vẫn nhọc thân.
Ơn chúa giúp cho no cái bụng
Nhờ đời hiểu được rõ từ nhân.
Thoát thời bĩ cực vui cùng trẻ
Tóc điểm mờ sương đón chúa Xuân.
                                      Trần Như Tùng

7/*MẶC … 

Kiếp sống đời người tợ áng vân
Nghèo hèn khốn khó chẳng than thân
Thong dong cùng bậu dù muôn nẻo
Tự tại bên lòng dẫu mấy xuân!
Tâm thiện dạt dào vì tích đức
Quả lành tươi tốt bởi gieo nhân
Gánh cơn phiền não nương theo gió
Mặc gót chân ta lắm bụi trần!
                                                 Như Thu

8/*SỐNG AN VUI

Trầm luân dục ái bóng phù vân
Thế sự đa đoan não loạn trần
Đắm ước công danh đời vất vả
Si mong phú quý nhạt màu xuân
Bình tâm giữa chốn bôn ba khổ
Ổn dạ cùng nơi chạy vạy thân
Chế ngự tham sân an đạm bạc
Tư lương đức độ nẻo hiền nhân
                                  GM.Nguyễn Đình Diệm

9/*NGHIỆP CHƯỚNG

Nhủ lòng thôi nhé chớ phân vân
Lỡ kiếp lưu đày nhục tấm thân
Vướng nợ trần ai đời rã cánh
Vương tình khổ lụy sớm tàn xuân
Đừng mơ việc lớn nên thần thánh
Hãy ước làm người giữa thế nhân
Khát vọng càng cao càng rối rắm
Mong mau thoát khỏi chốn dương trần ./.
                                            LCT
                                            4/5/2015

10/*ĐÔI ĐIỀU TÂM SỰ

Dỗi hơi toan tính chuyện phù vân
Danh lơi quàng chi tổ vướng thân.
Phóng bút khỏa khuây tìm mỹ ý,
Thưởng hoa nhàn lãm gợi hồn xuân!
Thoáng tầm thưởng ngoạn, chân hàn sĩ
Nhẹ bước phiêu du, gót lãng nhân...
No đói dểnh dang lương vợ trả,
Cảo thơm điểm đọc,...lắng câu thần!

     12-2017
          Nguyễn Huy Khôi

Thứ Bảy, 25 tháng 4, 2015

TÌNH KHÚC HẠ

                                                                         

TÌNH KHÚC HẠ

Hạ về mây gió lãng bồng
Em xa nơi ấy môi hồng còn thơm ?
Ngày chia,nước lũ vỡ nguồn
Chân đời tán loạn giẫm hờn tủi đau

Trùng dương gió sóng con tàu
Mang theo nửa mối tình đầu chia hai
Nào khi gót ngọc trang đài
Giờ đây lặn lội trần ai xứ người

Đường mây chia cắt phương trời
Cành yêu đang tuổi hót đời líu lo
Tung lòng cánh vỗ tự do
Hồn nhiên áo trắng học trò trinh nguyên

Ta về trọ chốn vô duyên
Đêm gầy chờ tiếng đỗ quyên não nùng
Hạ huyền trăng quạnh viễn trùng
Nghiêng trời lẻ khuyết sương đùng đục khuya

Nghe trong thinh lặng chuyển mùa
Nồng nàn héo rụng gió lùa qua khe
Từng ngày kết chuỗi lê thê
Lưu đày nỗi nhớ vào tê tỉ lòng

Ngàn xưa mây trắng phiêu không
Bây chừ mây trắng vẫn lồng bồng phiêu
Ta như ngọn gió cô liêu
Tiễn đưa chiếc lá rụng chiều hoang vu

Vời trông cánh nhạn mịt mù
Dư âm tiếng hát thiên thu gọi hồn
Tóc xanh bạc trắng bồn chồn
Tìm bờ dâu bể sóng cồn dạt trôi

Lưng chừng phượng đỏ giữa trời
Tuần hoàn máu ngược mãi bồi hồi đau
Non thề biển hẹn cùng nhau
Chỉ còn ve tụng kinh cầu xốn xang...

               Lý Đức Quỳnh
               ĐN-11/4/2015

Bài Họa:

KHÔNG ĐỀ

Tình xưa hai hướng lỡ làng
Tay nâng cánh phượng níu hoàng hôn rơi
Em phương trời ấy biệt lời
Dư âm một thuở nghe bời bời đau
-
Cổng trường rêu phủ xanh màu
Áo em phơ phất tim cồn cào ta
Tan trường ngóng đợi xa xa
Vòng xe đạp cũ đi qua tháng ngày
-
Hạ nay mưa ướt bờ vai
Lạnh lòng vì thiếu bóng ai tựa vào
Còn đâu ánh mắt ngọt ngào
Vòng tay siết trọn vì nhau không rời
-
Đành thôi huyễn mộng trùng khơi
Tóc pha sương tuyết bên đời quạnh hiu
Cầu mong em hạnh phúc nhiều
Riêng ta đi giữa muôn chiều viễn tương...!

              Hoa Tím Buồn

HOÀI NIỆM...

Nương theo cánh gió phiêu bồng..
Âm thầm tưởng dáng...bông hồng ngát thơm.
Dẫu là xa cội xa nguồn.
Bước chân lưu lạc muôn hờn vạn đau !

Sóng khơi dần khuất thân tàu.
Lỡ làng hẹn ước duyên đầu rẽ hai.
Mơ màng ...hỏi liễu chương đài...
Bao giờ gặp lại để ai bên người..?

Sâm-Thương đôi ngả chân trời.
Chim chưa chung cánh-trang đời chung lo.
Ôm lòng thầm hỏi duyên do...
Xa tình bút mực thầy trò...Căn nguyên..?

Nối sao lại mối tơ duyên.
Để không thổn thức giọng quyên não nùng !
Không nghe tiêng khóc côn trùng...
Không nhìn mưa nổi sấm đùng trời khuya.

Ôm lòng đau đáu theo mùa.
Bâng khuâng cảm gió nhẹ lùa lách khe.
Tâm hồn ngày tháng thảm thê !
Sen lìa ngó ý...lòng tê tái lòng.

Nhìn mây lãng đãng thinh không.
Nhìn tơ bay của cỏ bồng phiêu phiêu.
Lòng buồn giữa cảnh tịch liêu
Như trong hoang mạc gió chiều vu vu.

Cồn lên sương khói quyện mù...
Tưởng âm vang  tiếng ngàn thu chiêu hồn!
Bổng trầm gối mỏi chân chồn.
Đất bằng phải vượt sóng cồn nổi trôi!

Qua mưa giông ước sáng trời.
Dòng sông chuyển hướng bãi bồi liền đau.
Tái hồi Kiều-Trọng bên nhau.
Để rung khúc "phụng hoàng cầu" xênh xang./.

              Trần Lệ Khánh--20-7-2017.

  Y ĐỀ

Dùng dằng bước gió phiêu bồng
Xa em là biệt má hồng môi thơm.
Ảo mờ ngày trở về nguồn
Biệt tình xa xứ tủi hờn xót đau!

Sóng lòng xô nát mạn tầu
Xé tim liệm mối tình đầu sẻ hai!
Chôn vùi hình bóng các đài
Xa trông biết cậy nhờ ai quê người?

Cùng chung dưới một vòm trời
Tình chia hai ngả đường đời âu lo!
Chìm trong ly loạn dủi do
Vẫn không giấu được dáng trò thanh nguyên.

Cư trần lạc đạo tùy duyên
Hồn nhầu nhĩ tiếng chim quyên não nùng!
Đêm nhe rầu rĩ côn trùng
Qua song gió tạt đùng đùng canh khuya!

Lặng trong tiếng lá giao mùa
Thu phai bạc mặt sương lùa lạnh khe!
Lời thề nguyện ước phu thê
Làm sao khỏa lấp tái tê đáy lòng?!

Tờ mây bạc sắc hư không
Tóc sương rối ngọn bập bồng hoang phiêu!
Âu sầu trong cõi tịnh liêu
Lòng như khói ngậm sương chiều thâm,...vu!

Mút tầm ẩn ức xa mù
Âm ba dư vọng tiếng thu nao hồn!
Nằm nghe tóc cựa, dạ chồn?
Bể dâu tơ tớp bãi cồn nổi trôi!

Ngắm mầu phượng lửa đỏ trời
Ve ran kết hạ tim hồi hộp,...đau?
Những gì còn lại trong nhau
Là lời cầm sắt nguyện cầu xênh xang!

                  Hạ nhớ
                 Nguyễn Huy Khôi

Khúc "Tập Kiều":

THUYỀN TÌNH

Thuyền tình đã rẽ đường khơi
Đầu cành trăng nhặt cuối trời nhạn thưa
Chân trời góc bể bơ vơ    
Song trăng quạnh quẽ vách mưa rã rời
Nợ tình chưa trả cho ai
Bỗng không cá nước chim trời lỡ nhau
Buồn trông cỏ nội dàu dàu
Tưởng thề thốt nặng đã đau đớn nhiều
Bấy chày chưa tỏ tiêu hao
Càng âu duyên mới càng dào tình xưa !...

             Phan Tự Trí

Thứ Năm, 23 tháng 4, 2015

TÌNH XƯA

                                                           

THĂM TRƯỜNG XƯA!

Trường ở đây rồi Bạn cũ đâu?
Soi trang ký ức thuở ban đầu
Thẫn thờ trăn trở gom hoa đốm
Khắc khoải mơ mòng nhặt bóng câu
Giã biệt Hàm Nghi*màu bút tủi
Chia ly Thị Điểm giọng ve sầu
Bồi hồi nhung nhớ tình hoa phượng
Tâm khảm u hoài mãi khắc sâu
                       Lê Đăng Mành
*Trường Hàm Nghi Huế.Bên phải là đường Đoàn Thị Điểm  (đường phượng bay)


Bài họa:

TÌNH XƯA

Trường xưa vẫn đó,người xưa đâu
Nhân ảnh hồi sinh buổi hẹn đầu
Bỡ ngỡ chân tìm len lén mắt
Bâng khuâng miệng thốt vẩn vơ câu
Ai treo cánh phượng tràn cung nhớ
Để giục hồn ve trổi điệu sầu
Ngày rụng theo từng mòn mỏi đợi
Miên man sông nước chảy vào sâu !
                          Lý Đức Quỳnh_Đồng Nai