NUỐI TIẾC…
Nuối tiếc nữa đời đã bỏ công
Đem thân bồi đắp mảnh non sông
Dã Tràng xe cát xây lầu mộng
Sóng biển vô tình cuốn vỡ tung
Nuối tiếc sao Xuân chẳng kéo dài
Để hè đem đến cảnh chia tay
Phượng Hồng có thấy giờ ly biệt ?
Nghe tiếng ve than suốt cả ngày!
Nuối tiếc những ngày của thuở xưa
Lặng thầm tôi đứng trước song thưa …
…chờ em ,chờ mãi người trong mộng
mặc nắng oi nồng của buổi trưa
Nuối tiếc cuộc tình đã dở dang
Em đà bỏ bến bước đò ngang
Hồn tôi ngơ ngẩn từ thu đó
Nào trách chi ai quá phũ phàng
Songquang
20250720
Thơ Họa:
NGẬM NGÙI
Ngậm ngùi một buổi đứng ban công
Nhìn cánh buồm xa tận cuối sông
Anh đã đi rồi, không luyến tiếc
Sổ lồng, cánh nhạn vút bay tung.
Ngậm ngùi thao thức những đêm dài
Nhớ thuở vai kề, tay nắm tay
Âu yếm, dịu dàng anh khẽ nói:
Yêu em thắm thiết cả đêm ngày.
Ngậm ngùi nhớ lại những ngày xưa
Dưới ánh nắng vàng lọt tán thưa
Ta bước song song trên lối trúc
Nghe cành xào xạc giữa ban trưa.
Ngậm ngùi nuối tiếc thuở tay dang
Ngước mặt cùng cười đón gió ngang
Trống vắng, tim em giờ lạnh giá
Trách anh dạ phụ với tâm phàng.
Sông Thu
( 21/07/2025 )
CŨNG BỞI THƯƠNG NGƯỜI
Cũng bởi thương người mới khổ công
Trèo non,lội suối vượt ghềnh,sông
Đêm chờ, ngày nhớ hồn ngây dại
Giấc ngủ chập chờn nghĩ tứ tung.
Cũng bởi thương người suối tóc dài
Mượt mà như lụa vuốt êm tay
Khuôn trăng đều đặn,mày thanh liễu
Ngây ngất lòng ta suốt tháng ngày.
Cũng bởi thương người bạn học xưa
Ra hàng giậu đợi nắng lưa thưa
Hẹn hò em bảo chờ nơi cũ
Hớn hở diện đồ ngóng suốt trưa.
Cũng bởi thương người gặp trái ngang
Em xây duyên mới quá phê phàng
Đan tâm ruồng bỏ không thương tiếc
Để kẻ chung tình khóc mộng dang.
LAN
(21/07/2025)
ĐỪNG TRÁCH NHAU CHI...
Đeo đuổi theo người chi tiếc công
Hoài trông sớm tối em sang sông.
Thương anh thất vọng thân nghèo khó
Cha Mẹ định phần mộng vở tung...
xxx
Duyên nợ ba sinh đời ngắn dài,
Hết duyên hết nợ phải chia tay.
Vì Em phận bạc nên ly biệt,
Số mệnh do Trời phú tháng ngày...
xxx
Nay gặp lại Anh nhớ thuở xưa
Cuộc đời thay đổi ván cờ thua
Xem như tuồng diễn trên sân khấu
Xa lạ qua đường một buổi trưa...
xxx
Quên hết "cuộc tình đã dở dang"
Xa nhau vì trể chuyến đò ngang.
Chim ngàn xảy cánh chiều đông lạnh
Đừng trách nhau chi tiếng phủ phàng...
Mỹ Nga
21/07/2025 ÂL,27/06/ẤT TỴ
CÓ PHẢI?
Có phải do mình quá nhọc công?
Bao mùa gắng đợi dõi ven sông
Lang thang một bóng thầm suy tưởng
Thệ ước năm nào gió thổi tung
Có phải vừa nghe tiếng thở dài?
Bồi hồi tự trách chửa cầm tay
Nơi nầy lạc lõng ngàn thương nhớ!
Khắc khoải niềm riêng mãi đếm ngày!
Có phải e dè nhắc chuyện xưa?
Thơ tình lãng mạn cứ dần thưa!
Bâng khuâng ngẫm nghĩ thôi đành vậy!
Buộc võng bên thềm dỗ giấc trưa
Có phải chim bằng mỏi cánh dang?
Bùi ngùi đứng lại giữa cầu ngang
Ưu phiền nặng trĩu lòng chua xót
Dám hỏi vì sao nỡ phụ phàng?
Như Thu
07/21/2025
HOÀI THƯƠNG
Một thời ướp mộng ngẫm dày công
Tất cả âu đành tựa bỏ sông
Bởi lẽ tình như nào thỏa nguyện
Cam đành đôi nẻo rẽ bay tung
Còn đây thở vắn lẫn than dài
Cũng phảỉ quen dần phận trắng tay
Nén lệ hoen tròng như thấu tỏ
Và lấp kỷ niệm sống qua ngày
Đâu rồi khoảnh khắc diễm kiều xưa
Hay buổi ngây người trước rèm thưa
Nán đợi rồi ta cùng đến lớp
Nhiêu ngày vẫn thế sớm cùng trưa
Trách bà Nguyệt chẳng với tay dang
Để chuyện tình đây nhuốm bẽ bàng
Xót phận trách trời sao nỡ chiếu
Để rồi oanh yến phải lìa ngang …
Mai Vân-VTT
23/7/25
GÌN VÀNG GIỮ NGỌC .
m
Vàng rơi không tiếc, tiếc gìn công
Lặng lẽ thuyền trôi tới cuối sông
Một mảnh hồn thiêng ngàn kiếp khổ
Tình như mây nổi thả rơi tung
m
Một người vò mãi tháng năm dài
Trầm lắng bao lần giữa kẽ tay
Từ giã thôn xưa về bản mới
Hồn ơi, nhang khói đã trăm ngày
m
Một người quên bẵng nỗi đau xưa
Níu kéo yêu đương trải nhặt thưa
Thời của hình hư hay bóng huyễn
Tan vào mê đắm trễ đò trưa
m
Thì thôi lưới nhện cuốn tơ dang
Se mãi dòng thơ rối dọc ngang
Kết giọt mưa nghiêng thành chuỗi lệ
Khóc thương thân phận mộng mơ phàng…
m
Rancho Palos Verdes 23 - 7 - 2025
CAO MỴ NHÂN
THƯƠNG XÓT CHO MÌNH
Thương xót cho mình đã khổ công,
Băng rừng leo núi cứu non sông.
Để rồi phút cuối tan tành mộng,
Phủi cả đời trai vỡ nát tung.
Thương xót lưu vong phận trãi dài,
Nhọc nhằn sớm tối rả rời tay.
Cơm no chưa đủ may chưa tới,
Nhớ nước luôn đau suốt tháng ngày.
Thương xót tình ta nhớ bóng xưa,
Lời ai như gió thoảng song thưa.
Hứa rồi phủi sạch thành tro khói,
Mặc kẻ chân thành khổ sớm trưa.
Thương xót phận mình quá dở dang,
Người yêu bạn thiết rẻ sang ngang.
Non sông một dãi về không lối,
Tình cũng chia tan nát phũ phàng!
*
Mộng còn chi nữa ….khổ đeo mang!
HỒ NGUYỄN
(23-7-2025)
ĐỪNG TIẾC NUỐI
Tiếc nữa làm chi cho mất công!
Đừng quên đang gánh gồng non sông,
Chớ để hồn dìm trong giấc mộng
Đầu óc như say sóng rối tung!
Đường đi dẫu tắc nhưng còn dài,
Hãy can đảm rút quân bài chia tay,
Nếm giấm đắng chua cay giã biệt!
Gặp vườn hoa xanh biếc có ngày!
Bấy giờ chuyện chẳng may hồi xưa,
Như bóng đêm tối mờ sao thưa,
Nghĩ lại chỉ đáng đưa vào mộng.
Đời tươi như ánh nắng ban trưa,
Tình cũ hết đổ thừa dở dang.
Gác chuyện cũ lỡ làng bỏ ngang!
Kìa tương lai huy hoàng thấy đó!
Tiếc làm chi chuyện nhỏ phũ phàng!
Đỗ Quang Vinh
23-7-2025
QUÁ NIÊN
Quá niên tiếc nuối cũng hoài công
Tuổi trẻ chôn vùi giữa núi sông
Xe cát bao phen bờ cõi mộng
Dã tràng lắm lúc sóng nhồi tung
Quá niên uổng phí một thời dài
Hanh nóng nghỉ hè bạn bắt tay
Phượng Vỹ thắm tươi thôi tạm biệt
Ve sầu inh ỏi chạnh qua ngày
Quá niên lỡ bước nhớ ngày xưa
Trống vắng còn ai gọi chẳng thưa
Đợi mãi cố nhân ơi…giấc mộng
Chờ hoài bạn cũ nắng ban trưa
Quá niên duyên kiếp dở cùng dang
Tình cũ thôi rồi vẫn bước ngang
Hụt hẫng tình ta từ độ đó
Thôi đành thủ phận phũ cùng phàng…!
MAI XUÂN THANH
Silicone Valley July 23, 2025
CAM ĐÀNH
Vì nước ra đi muốn góp công
Đành cam bao nỗi đổ nhào sông
Lại thêm tin tưởng bạn tương trợ
Dậy sóng bão bùng chạy tứ tung
Hồi tưởng nỗi đau buồn chảy dài
Gia đình ly tán cảnh chia tay
Bạn bè mang vết thương triền giốc
Nỗi sợ lăm le suốt tháng ngày
Lỡ bước nửa đời nhớ chuyện xưa
Công dân giáo dục dạy nên thưa
Cùng đường chung lộn phường hồ lốn
Thua kẻ ăn mày kiếm bữa trưa
Hy vọng đời mình tránh dối dang
Nào đâu gió cuốn úp đò ngang
Đường rừng hụt hẫng lo trăm mối
Nhờ Đấng bề Trên phủ thổi phàng ..
Yên Hà
24/7/2025
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaHOÀI THƯƠNG
Trả lờiXóaThơ họa:
Một thời ướp mộng ngẫm dày công
Tất cả âu đành trút bỏ sông
Bởi lẽ tình như mình thỏa nguyện
Cam đành đôi nẻo rẽ bay tung
Còn đây thở vắn lẫn than dài
Cũng phảỉ quen dần phận trắng tay
Nén lệ hoen tròng như thấu tỏ
Và lấp kỷ niệm sống qua ngày
Đâu rồi khoảnh khắc diễm kiều xưa
Hay buổi ngây người trước rèm thưa
Nán đợi rồi ta cùng đến lớp
Nhiêu ngày vẫn thế sớm cùng trưa
Trách bà Nguyệt chẳng với tay dang
Để chuyện tình đây nhuốm bẽ bàng
Xót phận trách trời sao nỡ chiếu
Để rồi oanh yến phải lìa ngang …
Mai Vân-VTT, 23/7/25.
Xin đưa lên trang bài đăng.
Xóa