Thứ Ba, 28 tháng 6, 2016

Họa Thơ Chị Liên Nguyễn

(Ảnh trên mạng)
XUÂN VỀ
Xuân đến cho đời những ước mơ
Mai vàng rạng rỡ với tình thơ
Ngàn hoa sắc thắm trên đường phố
Vạn đóa hồng tươi dưới bến chờ
Liễu rũ cành thon nghiêng dáng đợi
Đào xòe lá mởn tựa bên bờ
Tân niên rộn rã cười vui nói
Ý nguyện duyên lành đẹp mối tơ
LiênNguyễn

Bài họa:

ĐÓN XUÂN
Xuân về ý thắm dậy tình mơ
Nhạc khúc vang lừng trổi điệu thơ
Lượn bướm đòi hương bồng bột hẹn
Vờn ong thèm mật khát khao chờ
Tha phương mở hội thuyền vui bến
Cố xứ tầm nguyên nước rộn bờ
Mãn nụ hoa khai ngời mắt ánh
Đôi lòng sánh bước nắng vàng tơ !
Lý Đức Quỳnh

CHỜ XUÂN
Xuân về gửi gắm chút duyên tơ
Tiếp nối đường thi họa phút chờ
Nghĩa thắm soi niềm cùng nét chữ
Tâm thành gợi ý với câu thơ
Lòng say cõi tục bao yên ả
Dạ ngã trần gian mấy hững hờ
Hé nụ mai vàng đang tỏa ngát
Hương tràn phảng phất ngỡ như mơ
Liên Nguyễn

Bài họa:

XUÂN ĐẾN
Nắng đã tươi màu óng ả tơ
Vườn đơm nụ thắm thỏa mong chờ
Ong trầm bổng xướng khơi hồn nhạc
Bướm tẩy tung vờn dệt ý thơ
Được thuở bình an tình sống thực
Quên ngày khổ lụy bụng vui hờ
Nghìn xưa tiếng vọng vang trời đất
Trẩy hội quê lòng chẳng phải mơ !
Lý Đức Quỳnh

LỐI XƯA
Mây buồn cuối nẻo đã dần tan
Bóng tỏa hương say trở dịu dàng
Nhặt những hoa rơi lòng chẳng thiết
Gom từng lá rụng dạ không than
Lời thương chỉ thắm lần trao gửi
Chữ mộng duyên nồng buổi hẹn sang
Cảnh đó người đây sao quạnh quẽ
Bên bờ kỷ niệm trót riêng mang
LienNguyen

Bài họa:

CẢNH CŨ
Khi hoàng hôn xuống ánh chiều tan
Chạnh nhớ bình minh nắng dịu dàng
Vừa phả hồn ai màu bích ngọc
Và xua trong tối bóng tro than
Giờ đây lá úa tiêu điều rụng
Cứ thế mây mù lướt thướt sang
Lối hẹn lìm im cùng chốn đợi
Nhọc nhằn cảnh cũ dạ sầu mang...
Lý Đức Quỳnh

DUYÊN THƠ
Cung cầm thánh thót trổi êm ngân
Đối ẩm bên nhau giữa cõi trần
Gửi dạ xây tình cùng mặc khách
Trao lòng kết nghĩa với thi nhân
Gieo vần thuận ý đưa vài bận
Thả vận đồng thanh chuyển mấy lần
Ngắm cảnh hoàng hôn chiều lộng gió
Duyên thơ chắp cánh đẹp vô ngần
LienNguyen

Bài họa:

VUI THƠ
Êm đềm thơ nhạc tiếng hòa ngân
Thanh thoát lòng vui bước khách trần
Thi điệu bổng trầm cung ái hữu
Câu vần dìu dặt khúc tình nhân
Tiêu dao họa xướng còn bao nhịp
Thả lạc phách âm tiếp những lần
Kết mối duyên đời nên thiện mỹ
Ngời sao ngày tháng đến trong ngần !
Lý Đức Quỳnh

*Quỳnh có mấy bài họa với chị Nguyễn Ngọc Liên,do không có thời gian,nay chọn 4 bài giới thiệu cùng quý anh chị và các bạn.
Chúc quý anh chị và các bạn nhiều sức khỏe !

Thứ Sáu, 24 tháng 6, 2016

GÓC ĐỜI-Họa Thơ anh Bụi Thời Gian


GÓC HẠ BUỒN
(Nđt)
Ngõ hạ màn đêm phủ lối đầy
Nghe miền gió trở chạm tình mây
Bờ trăng vẫn đắm làn thu mộng
Biển nước còn mê ngọn liễu gầy
Phượng ủ linh hồn bên cánh võng
Ve vùi thể xác giữa rừng cây
Ngàn sao một nỗi niềm xa vắng
Lặng giữa trời quê buổi tối nầy ./.
LCT

Bài họa:

GÓC TÌNH SẦU
(Ngũ độ thanh)
Chiều nghiêng quạnh vắng đã giăng đầy
Tím phủ hoàng hôn rã rượi mây
Ngõ đợi vương sầu im phố nhỏ
Đường mong ủ nhớ lặng đêm gầy
Ve bùng tiếng khản đau bầm hạ
Phượng vỡ tim cuồng khát bỏng cây
Dẫu biết sông dài ra biển rộng
Tình như mãi níu ở nơi nầy !
Lý Đức Quỳnh

GIỌT SẦU
(Ngũ độ thanh)
Gần nhau hạnh phúc đã không đầy
Thuở ấy xuân đời tựa lãng mây
Tưởng nhớ hình xưa giờ lỗi hẹn
Sầu thương dáng nhỏ bỗng hao gầy
Vườn thưa ngõ vắng tươi bờ cỏ
Nẻo cũ thôn nghèo rợp bóng cây
Ấp ủ ân tình trong huyễn mộng
Ngờ đâu phận đắng lỡ duyên nầy..
LienNguyen


ĐỘC ẨM
(Nđt)
Ngoài hiên nguyệt đổ bóng xiêu làn
Mộng rã khơi dòng cứ chảy lan
Gạn nửa vần thơ tràn giữa giấy
Gom vài mảnh rượu vỡ trên bàn
Cung đàn khúc muộn sầu trăn trở
Tiếng nhạc canh phiền não thở than
Bếp củi tàn tro vùi lệ loãng
Mình ta độc ẩm với trăng ngàn ./.
LCT

Bài họa:

BUỒN VÂY
(Nđt)
Trời xanh,phượng đỏ gió đôi làn
Nắng mãi khơi bùng ngọn lửa lan
Cửa hạ ve sầu xao xuyến ngõ
Trường quê trẻ vắng lặng trơ bàn
Đời buông tiếng thở chừng tim nghẹn
Biển giục âm triều ngỡ sóng than
Ngoảnh lại nhìn trăng vừa vỡ bóng
Buồn vây bất tận lũng đêm ngàn !
Lý Đức Quỳnh

*Đọc,cảm và thẩm thấu.Càng lắng lòng,càng chan hòa cùng nỗi buồn với bài xướng.Đúng là buồn vui cũng bất định.May là họa xong cái buồn kia cũng qua đi,nếu nó ở lại và đăng ký thường trú,chẳng biết phải làm sao.
Kính mong quý anh chị thông cảm cho Q,vì thời gian lên mạng cũng ít,phải đi thăm đọc những bài mới và chia sẻ cùng các bạn,rồi lại gõ phím họa thơ.Do vậy nên Quỳnh chẳng kịp trả lời quý anh chị và các bạn khi để lại cmt.
Kính chúc sức khỏe và an vui !

Thứ Hai, 20 tháng 6, 2016

ĐỪNG QUÊN


ĐỪNG QUÊN
Long Quân thuở ấy tiễn nàng Cơ
Dẫu biết sầu thương nỗi biệt chờ
Kẻ vượt non ngàn đi mở cõi
Người ra biển thẳm dựng xây bờ
Trăm con vững bước ngày mai lớn
Một mẹ yên lòng lúc tuổi tơ
Ý chí kiên cường nên tộc Việt
Theo dòng truyền thống chảy vào thơ

Theo dòng truyền thống chảy vào thơ
Ích Tắc nguồn quên sống khạo khờ
Gối mọp quỳ lê dài ái ố
Tâm cuồng tụng niệm mãi ầu ơ
Trời đau rũ rượi chiều thu úa
Đất khổ tiêu điều ngọn liễu xơ
Xương máu bao đời đâu nước lã
Chủ quyền là thực,phải nào mơ

Chủ quyền là thực,phải nào mơ*
Gốc cội chí tôn,quyết dựng thờ
Dân tộc tinh thần luôn tỏ rõ
Quốc gia lợi ích chẳng phai mờ
Con thuyền hợp lực tìm tay lái
Bó đũa đồng tâm chọn cột cờ
Thẳng tiến văn minh đường hội nhập
Thoát nghèo đeo đẳng buổi ban sơ
Lý Đức Quỳnh

Bài xướng:

MỘNG ĐẸP
Đêm rồi mộng thấy dáng Âu Cơ
Dẫn bế đàn con bãi trắng chờ
Chuỗi ngọc pha lê dìu vạt sóng
Làn mây lụa bóng nhảy ven bờ
Muôn loài cá lượn đùa rong biển
Vạn cánh chim vờn đậu đảo tơ
Điệu hát yêu thương lồng tiếng mẹ
Hôn vầng trán nhỏ luống ngây thơ

Hôn vầng trán nhỏ luống ngây thơ
Mẹ rót vào tai tuổi dại khờ
Giữ nước đời con đừng bảng lảng 
Thương nòi kiếp cháu chớ thờ ơ
Gia tài thụ hưởng bồi sung túc
Giặc cướp canh phòng đuổi xác xơ
Mở cõi tiền nhân từng mật ngậm
Gai nằm để vá mảnh trời mơ

Gai nằm để vá mảnh trời mơ *
Tự phút Long Quân dáng thẫn thờ
Một khối tơ lòng đan núi thẳm
Trăm ngươi mắt lệ xoáy sương mờ 
Lên ngàn bản dựng tay bừng chí
Xuống bể làng xây gót mở cờ
Mỗi chặng đường Nam ngày duỗi bước
Xương hòa máu nhuộm bóng hoang sơ
Bửu Tùng


*Anh BT vừa bổ sung thêm vế thứ 3.Quỳnh cũng mới họa và đăng lên.
Khi họa xong vế này Quỳnh cũng có thư giải thích với anh Bửu Tùng như sau:
Cảm ơn anh Bửu Tùng đã gởi tiếp phần 3.
Quỳnh phải phát triển ý theo 2 đoạn trước,nên đã"hiện đại hóa",thành thử nó đã quá tầm của Quỳnh,đẩy Q vào cái thế của kẻ nói leo mất rồi.Đành phải chịu tiếng vậy thôi,nếu không,bài thơ chẳng liền được mạch ý.Mong anh và bạn đọc thông cảm cho Q.
Chúc anh vui khỏe !

Thứ Năm, 16 tháng 6, 2016

MÂY-Lý Đức Quỳnh và Thi Hữu


MÂY
Mây tung cánh lãng mộng xa gần
Đón gió phiêu tình hẹn ái ân
Cõi nhớ mù giăng nhòa ảo ảnh
Đường mơ khói tỏa lộng hư trần
Thường trôi xác lữ ngoài xa xót
Mãi đuối hồn liêu giữa ngại ngần
Vạn lý sầu khơi chiều bất tận
Mai về đâu hỡi bóng hàn vân ?
Lý Đức Quỳnh
3.2.2016

CÁC BÀI HỌA:

ƯỚC MƠ CỦA NÔNG DÂN
Nắng trải nương xa lẫn ruộng gần
Trời cao ban phát vạn hồng ân
Hoa màu sung túc, đời no ắm
Rau trái sum suê, phẩm tuyệt trần
Gió thuận mưa hoà, lòng phấn khởi
Sông đầy ao ngập, nước trong ngần
An tâm gắn bó đời nông nghiệp
Dưới ánh dương hồng xuyên bóng vân.
Sông Thu

DẠ VẪN GẦN
Cách biệt muôn trùng dạ vẫn gần
Hồn mong cánh nhạn ước hòa ân
Mơ màng bóng liễu nhìn phương ngoại
Thổn thức đường trăng ngắm nẻo trần
Những giọt mưa ngâu mang sợi nhớ
Bao cơn gió thoảng đợi tình ngần
Theo mây vạn lý về bên ấy
Thỏa mộng xuân lòng nhẹ bước vân
GM.Nguyễn Đình Diệm

KHÓI MÂY
Chi ngại đường xa cách ngõ gần
Sang hèn sống phải biết hàm ân
Trầm tư giữ tánh xa tam độc
Lặng lẽ nuôi tâm rõ lục trần
Cũng bởi nhìn thân còn bất tịnh
Cho nên dưỡng ý mãi trong ngần
Đừng trồng oan nghiệt mờ tâm thức
Thì thấy yên hà ngủ với vân
Lê Đăng Mành

MÂY ĐÁNG YÊU
Thi nhân vui thích thấy mây gần
Lại hám vào thơ để nhận ân.
Đỉnh núi tơ bay vương lá thắm
Làng quê bóng phủ mát lưng trần.
Khi thông tô vẽ không e ngại
Lúc bí lôi vô chẳng lọ ngần.
Này trắng này xanh này ngũ sắc
Đôi lần hạ bút cũng phân vân .
Trần Như Tùng

TỪ THỨC TRỞ VỀ
Có vẻ niềm vui sắp tới gần
Trời xanh đã hạ chiếu tri ân
Nhớ câu tình cũ đau vườn thúy
Thương gót vườn xưa lụy cõi trần
Xác nát nợ duyên còn mắc míu
Hồn phiêu giai ngẫu cứ in ngần
Thần Phù cửa bể mù sương cuộn
Mãi lạc đâu rồi bóng Cẩm Vân* !
Phan Tự Trí

*Cẩm Vân Xa - xe của mẹ tiên nữ Giáng Hương cấp cho Từ Thức khi giã biệt cõi tiên trở về trần. Về trần thì cảnh cũ còn nhưng người xưa đã chết hết đến cả 3 đời. Buồn quá, Từ Thức muốn trở lại cõi Tiên nhưng cửa trời đã đóng chặt và cỗ xe đã hoá thành con trường loan bay mất …Tuyệt vọng hoàn toàn. Từ đó, Từ Thức mặc áo Khinh cừu, đội nón lá vào núi Hoàng Sơn rồi biệt tích.

ÁNG VÂN
Vời vợi phương xa bỗng thấy gần!
Đôi dòng thắm đượm chút tri ân
Sánh vai dạo bước miền thôn dã
Rủ bạn rong chơi chốn bụi trần
Tuổi tác già nua thôi nghĩ ngợi
Thời gian ngắn ngủi chớ tần ngần
Mong manh kiếp sống cùng trân quý
Cõi tạm ta bà tựa áng vân!
Như Thu

TỰA GIẤC HUYỀN ẢO
Cách núi ngăn sông vẫn hóa gần
Khi lòng đã nặng chữ thâm ân
Chia tay dạ ấm dòng lưu bút
Hẹn bạn ngày vui chén tẩy trần
Nhẹ bước quan san trời viễn xứ
Say hồn lữ thứ mộng phù vân
Trong mơ ngắn ngủi giấc huyền ảo
Tựa đóa quỳnh hương nở trắng ngần.
Nguyễn Gia Khanh

DẶN LÒNG
Cứ ngỡ rằng xa lại hóa gần
Cho dù cách trở chớ vong ân
Người luôn giữ vững lòng nhân thế
Kẻ nhớ bồi xây nghĩa cõi trần
Nét đẹp tâm hồn luôn tỏa sáng
Đường thi trí tuệ phải trong ngần
Mong rằng gắn chặt tinh thân hữu
Để khỏi lu mờ bởi bóng vân ./.
LCT
17/6/2016

PHÙ VÂN

Khi tít mù cao ,lúc xuống gần,
Gió trăng làm bạn nặng tri ân!
U trầm bảng lảng nơi Tiên cảnh
Thấp thoáng phiêu linh chốn tục trần!
Khi trải sườn non thân lụa nõn
Khi soi đáy biển bóng trong ngần!
Bồng bềnh hư thực trôi huyền ảo
Nhẹ kiếp vô thường thoảng bóng vân!

11-2017

Nguyễn Huy Khôi

Thứ Hai, 13 tháng 6, 2016

SẮC MÀU U UẨN-Lý Đức Quỳnh &Thi Hữu


SẮC MÀU U UẨN
Phượng cháy bùng lên rực đỏ trời
Ve khàn khản gọi mãi chơi vơi
Mai rùa rụt cổ nằm im tiếng
Nhộng kén quày tơ nhốt lặng đời
Biển chết không mồ trôi cuối bãi
Rừng đau thập tử níu tàn hơi
Ai gieo xuống hạ màu u uẩn ?
Những mái đầu thơ đã vắng cười !
Lý Đức Quỳnh 
8.6.2016


CÁC BÀI HỌA:

VẤN SẦU
Lòng đau chẳng lẽ mãi kêu Trời?
Than thở lời đầy, khóc tiếng vơi
Nắng hạn dữ dằn thiêu cháy lửa
Ruộng khô oằn oại nứt toang đời
Rừng vàng nay đứng nhìn trơ gốc
Biển bạc giờ nằm thở hắt hơi
Dân Việt nhìn nhau rồi tự hỏi
Vì đâu nên nỗi, mếu hay cười?
CAO BỒI GIÀ
11-06-2016

GIỮA HÈ
 ( Hoán vận )
Sắc phượng  chói chang khắp đất trời
Nắng hè hừng hực mãi chưa vơi
Im lìm cây cỏ mong cơn gió
Bứt rứt em thơ vắng tiếng cười
Đồng ruộng lộ trơ phèn lẫn mặn
Ao hồ khô cạn nước cùng hơi
Lão nông nhấp nhỏm ra sân ngóng
Mưa xuống cho dân đỡ khổ đời.
Sông Thu

SẮC MÀU QUÊ TÔI
Phượng ngự quê tôi đẹp góc trời
Lá xanh hoa đỏ nở đầy vơi.
Rùa bơi biển thẳm vui làng đảo
Tằm dạo nương xanh đẹp áo đời.
Ngàn tía muôn hồng du khách viếng
Trăm ngon vạn thú lịch dân cười.
Cũng còn đây đó màu u uẩn
Chốn ấy xem chừng có kém hơi .
Trần Như Tùng

VÔ CẢM
Giờ đây thiên hạ chỉ kêu Trời
Uất nghẹn dâng trào khó thể vơi
Nhà nước im re không mở miệng
Đồng bào khốn đốn hận cho đời
Lẽ nào lặng tiếng vô liêm sỉ ?
Sao cứ câm mồm đến dở hơi ?
Cá chết trắng bờ ai cũng thấy
Quan to, quan nhỏ vẫn phì cười !?
Thục Nguyên

NỖI LO
Ráng đỏ chiều nay rực cả trời
Lòng người khập khiểng nỗi đầy vơi
Miền Nam nhiễm mặn tiêu điều cảnh
Trung Bộ nguồn vơi hốc hác đời
Biển hận cá tôm đang hấp hối
Rừng than cây cối đến cùng hơi
Bao nhiêu tai họa người dân chịu
Cuộc sống làm sao có tiếng cười.
Liêu Đình Tự

NGÓNG ĐỢI
Hè nung phượng nở đỏ loang trời
Gặp nóng muôn loài sắp lịm hơi
Ven biển bồi thêm niềm xót cá
Miền Trung chất ắp nỗi đau đời
Mong sao chóng thấy bao nguồn sống
Ước được mau trông những nụ cười
Trời đất phũ phàng gieo đại họa
Người người ngóng đợi cảnh buồn vơi.
 120616.
Đoàn Đình Sáng

HỎI TRỜI
Bắc thang lại muốn hỏi ông trời
Thống khổ bao giờ mới được vơi ?
Mấy thuở tham quan mà nhẵn bóng ?
Khi nao ác quỷ sẽ tiêu đời ?
Ô dù há có tài nâng ghế ?
Sắt thép sao còn biết bốc hơi ?
Nghĩa tuyệt tình tàn vì miếng bả
Người đau lắm kẻ vẫn tru cười !
Nguyễn Gia Khanh

OAN KHIÊN
Oan khiên thống khổ xé mây trời
Mắt mẹ bao giờ suối lệ vơi?
Biển ngộp sông chìm hao cạn nước
Rừng hoang nắng lạc héo hon đời
Tìền vàng kẻ góp còn dư lực
Áo gạo người tìm đã hụt hơi
Mộ gió che hồn đêm bão nổi
Về thăm đám trẻ vắng môi cười
Bửu Tùng
12/06/2016


VÌ AI
Biết gửi vào đâu nổi đắng trời
Đêm ngày vất vả lắm lời vơi
Nằm phơi cát cháy ghe im tiếng
Đứng ngắm đồng khô ruộng nẻ cười
Biển bạc rừng vàng chừ nát trụi
Dân giàu nước mạnh ấy tàn hơi
Nhìn nhau biết nói gì đây nhỉ
Đất Việt vì ai khổ lạ đời!!!
GM.Nguyễn Đình Diệm

MỘT TRỜI BUỒN
Thống khổ dân kêu khóc ngập trời
Bị dồn vực thẳm hận sao vơi
Quan quyền ác độc lo thân thoát
Dân chúng lầm than mặc xác đời
Hải sản tiêu tan, khôn kiếm miếng
Bệnh tình bộc phát, khó cầm hơi
Bá quyền chiếm đoạt nay thành tựu
Cướp đất diệt dân thỏa mãn cười.
Thanh Hòa

KÊU TRỜI...
Quê tôi nhiều việc đáng kêu trời
Cá chết kéo dài khổ chẳng vơi
Bệnh viện không tiền xây cứu trẻ
Tượng đài nghìn tỷ dựng tô đời
Trò nghèo, học giỏi: ban hình bác
Bụng đói, chân run: tắt nụ cười
Bao kẻ qua Lào tìm miếng sống
Chờ hoài nhà nước đã mòn hơi !
Thy Lệ Trang

Thứ Hai, 6 tháng 6, 2016

ĐƯỜNG LÊN KỲ VĨ


*Quỳnh đến thăm blog của bạn DVD.Bạn vừa có chuyến du lịch ở Bà Nà về,chép lại bài CẢM TÁC của thầy Thích Trí Tịnh được khắc trên bia,như ảnh ở trên.Bạn làm bài họa và đăng chia sẻ cùng bạn hữu.Quỳnh cũng nương theo cảm hứng của bạn DVD làm một chuyến du lãm đến Bà Nà núi Chúa,bằng tâm tưởng,rồi làm nên bài họa sau.
Bài CẢM TÁC của thầy Thích Trí Tịnh vẽ lên phong cảnh núi rừng u tịch,tiếng chuông chùa Linh Ứng thanh thoát ngân trên đỉnh núi Chúa.Và,vị Đạo Sư vời nghe tiếng sóng vỗ vọng đưa,cùng tâm thái lặng ngắm cánh chim trời bay bổng trong cõi huyền vi…Quỳnh đến với Bà Nà,qua bài họa,bằng nhãn quan của một người khách du lịch thưởng lãm cảnh lạ đường xa.Trào vui với cái đẹp của non bồng thiên nhiên tạo dựng.Thán phục trước sự kỳ vĩ từ tài hoa con người,làm nên những kiến trúc độc đáo trong rừng sâu núi thẳm,giữa đất Việt,bằng cái tráng lệ của hồn Tây……Xin giới thiệu cùng quý anh chị và các bạn.Kính chúc sức khỏe và an lành !

CẢM TÁC

      Chót vót xa trông mây lớp mây
Bà Nà núi Chúa hẳn là đây
              Chuông ngân thánh thót trên đầu núi
  Suối chảy rì rào dưới tán cây
 Rộn rã vời nghe cơn sóng vỗ
         Đìu hiu lặng ngắm cánh chim bay
       Dấu thơm muôn thuở còn ghi để
         Linh Ứng vang đồn Đông lại Tây
                  Lão Nạp 
                   Thích Trí Tịnh

Bài họa của bạn DVD:

          CHIỀU TRÊN NÚI CHÚA (Bà Nà)

    Bà Nà ngất ngất vượt trên mây
          Núi Chúa, Mẫu Ngàn* đợi đợi đây
          Rực rực nắng vàng xuyên vách núi
     Mờ mờ sương trắng phủ tàn cây
An an biển  dục  trào  trào vỗ
          Thoát thoát bụi trần cuộn cuộn bay
   Lặng lặng trời chiều nơi đặt để
                Đường đời khuất khuất phía bên tây…
                  dovaden2010

ĐƯỜNG LÊN KỲ VĨ

   Không du bất tận gió cùng mây
Tuyệt đỉnh Bà Nà hiện thế đây
          Thác xuống lưng trời dòng trắng lụa
     Đường lên chóp núi lối xanh cây
  Tìm vui khách lữ lòng mơ ướm
            Thưởng lạc non bồng cánh mộng bay
Kỳ vĩ tài hoa rừng thẳm dựng
 Lâu đài tráng lệ phả hồn Tây !
                    Lý Đức Quỳnh 
              4.6.2016

Thứ Năm, 2 tháng 6, 2016

GIAO HÒA


GIAO HÒA

  Chuyện cũ ngày qua tưởng đã rồi
  Dây chuyền nhân quả dễ nào thôi
          Ra nguồn nghiệp khởi dòng sông chảy
    Bỏ cội duyên thành sóng nước trôi
Miên  mật  soi  lòng  về  rõ  ý
  Bao dung đãi thế bước khoan đời
  Niềm vui hóa hiện tùy âm hưởng
      Nhạc điệu giao hòa nhịp thảnh thơi

                  Lý Đức Quỳnh

Bài xướng:

TỊNH DẠ VÔ TRÚ

  Cuộc sống xưa nay vốn thế rồi
 Duyên sinh tụ tán rỏ ràng thôi
       Bình tâm ổn với dòng lưu chuyển
   Tịnh dạ an cùng chiếc bóng trôi
       Thắp đuốc tuệ tri nhìn canh mộng
   Soi đèn trí ngẫm ngắm mơ đời
Đi  về  đến  ở ... lòng  vô  trú
            Gió thoảng hiên chiều nhẹ cánh thơi

                   GM.Nguyễn Đình Diệm.