MONG
Xa đất mẹ cõi lòng rên xiết
Bỏ quê hương thương tiếc buồn đau
Cuộc đời mai sẽ về đâu
Câu mong có được chỗ nào thân dung.
Quần áo cũ tay gom vội vã
Đồ ăn còn lon cá gói mì
Cửa nhà đóng , chân bước đi
Đường không định hướng biết chi cuộc đời.
Miễn thoát khỏi những nơi bắn giết
Nên xa rời mảnh đất ông cha
Mỗi ngày lần bước đi xa
Đói ăn rau củ sống qua tháng ngày.
Đời tỵ nạn "rày đây mai đó"
Kiếp ly hương khốn khó trăm bề
Ra đi chẳng hẹn ngày về
Cầu thương chưa bắc não nề đợi mong.
2025-08-01
Võ Ngô
Thơ Họa:
ĐỢI
Chưa được thả, buồn sao kể xiết!
Càng nghĩ càng hiển hiện nỗi đau!
Chẳng hay giam ở nơi đâu,
Chỉ còn khấn vái, nguyện cầu khoan dung.
Hôm ấy anh và cơm vội vã,
Chẳng kịp mang theo cả gói mì
Rồi anh tất tả ra đi,
Khó mà gặp mặt đến khi đổi đời.
Nghe đồn có nhiều người bị giết,
Thế là con chẳng biết mặt cha,
Mẹ chưa đẻ, bố rời xa.
Má hồng rồi cũng phôi pha tháng ngày.
Kiếp phận này đọa đày vẫn đó!
Nuốt đắng cay, tủi nhục trăm bề.
Bao giờ anh mới trở về?
Để cho thiếp hết ê chề đợi mong!
Đỗ Quang Vinh
01-8-2025
CÒN MONG
Trời đất khách nỗi niềm không xiết
Vẫn cợt cười ai biết sầu đau.
Não nề lòng có mong đâu ?
Mà sao tuổi hạc cái sầu chẳng dung!
Nhớ những ngày vô cùng vất vả
Sóng biển vồ tan rã thùng mì.
Trong khoang xấp lớp người đi
Đường tơ cái chết còn ghi nhớ đời.
Bọn hải tặc không ngơi chém giết
Đứa con gái thương tiếc người cha.
Xác người cơn sóng đưa xa
Điên khùng người vợ thiết tha bao ngày!
Đời lữ thứ ai hay từ đó
Có những ngày lạnh gió tư bề
Lòng quê bỗng muốn trở về
Con đò bến cũ trăng thề còn mong!
Mailoc
08-01-25
NHỚ
Tâm tư mãi bàng hoàng khôn xiết
Bao tháng ngày nhớ tiếc sầu đau
Giờ này anh ở nơi đâu
Xa miền tục lụy chốn nào ung dung ?
Nhớ ngày ấy đau lòng vật vã
Sống cầm hơi nước lã, cọng mì
Tiễn anh một sáng ra đi
Tâm hồn tan nát luyến chi cõi đời.
Thuở chinh chiến đạn vùi, bom giết
Vẫn kiên cường giữ riết quê cha
Đến khi nguy hiểm rời xa
Ốm đau ập đến không qua, một ngày...
Nghĩa trang lạnh giờ đây vẫn đó
Vòm cây xanh đón gió bốn bề
Anh nằm yên nghỉ, không về
Để em nhà vắng não nề nhớ mong.
Sông Thu
( 02/08/2025 )
SẦU
Mồ côi tủi buồn nào kể xiết
Đêm lẫn ngày nuối tiếc sầu đau
Ấm êm, hạnh phúc còn đâu
Nhà đà mất nóc,dễ nào ung dung?
Lắm cơ cực,gian truân vật vã
Bữa no lòng chút cá, lát mì
Cô đơn lầm lũi mà đi
Người thân còn tránh trách chi người đời.
Lòng nhớ mãi ngày ông bị giết
Ngay làng mình trên đất quê cha
Ông đà vĩnh viễn lìa xa
Không sao quên được dầu qua vạn ngày.
Thanh minh này con thăm mộ đó
Đường xa xôi nhọc khó mọi bề
Ngoại ơi! cháu đã trở về
Rưng rưng dòng lệ, một nề thương mong.
LAN
(02/08/2025).
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét
*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!