ĐỘC CẦM
(Cầu âm sắc thấu anh linh cõi lạnh!)
Đông hàn lùa vỡ tiếng cầm rung,
Tê tái nhặt khoan vẳng não nùng!
Khúc thức ủ hoài nhầu phím lạnh,
Âm giai lay lắt não tơ chùng!
Niềm đau mủi phận ê chề dạ
Nỗi nhớ thương con nặng trĩu lòng!
Hùa hợt bóng câm sầu lệ nến,
Hương trầm vơ vất thoảng hư không!
Nguyễn Huy Khôi
6-10-2025
Thơ Họa:
TIẾNG ĐÀN ĐÊM CAO NGUYÊN
Nhạc vẳng, âm trầm, dây nhẹ rung...
Đêm cao nguyên lạnh, xã Nàng Nùng (*)
Vầng trăng sà thấp, soi bàng bạc
Đồi núi đan chen, xếp chập chùng
Người mải miết đàn, phiêu lãng dạ
Kẻ run rẩy nép, đắm say lòng
Màn sương phủ xuống, giăng mờ ảo
Tiếng thác mơ hồ vọng khoảng không.
Sông Thu
( 06/10/2025 )
(*)Xã Nàng Nùng thuộc huyện Tam Đường, tỉnh Lai Châu.
TIẾNG LÒNG
Hoà tiếng dương cầm, giọng khẽ rung
Sao mà ai oán đến nao nùng
Âm trầm buồn bã nên hồn lắng
Thanh bổng sầu bi khiến dạ chùng
Từ lúc yêu nàng vui mấy nỗi
Tự khi xa nhỏ chết đôi lòng
Học đàn cũng bởi vì em thích
Nay nỡ lạnh lùng đau đớn không!
LAN.
(06/10/2025).
THU VỀ TRÊN RẺO CAO
Ngọn gió mơ hồ khẽ nhẹ rung
Biết Thu đã đến ở buôn Nùng*
Giọng khèn réo rắt trong đêm tối
Tiếng trống bập bùng giữa khoảng không
Ngõ vắng quạnh hiu làm não dạ
Núi cao vời vợi khiến nao lòng
Sương Thu thấm đẫm hồn du khách
Cảnh vật thiên nhiên trải chập chùng
Songquang
20251006
*buôn Nùng: buôn làng ở vùng Cao do người Nùng sinh sống
ĐÀN KHUYA
Ruột nẫu so đàn phím khẽ rung
Trời khuya tĩnh mịch khắp thôn Nùng!
U sầu bến vắng nghe hồn oải
Ủ rũ đò xưa khiến dạ chùng!
Chốn nọ trầm tư rầu rĩ dáng
Miền ni lãnh đạm sắt se lòng!
Đêm dài khắc khoải tâm nào động
Cảm nhận quanh mình nỗi trống không!
Như Thu
10/06/2025
BỆNH
(Họa tá vận)
Phạc phờ, chân yếu đến tay rung
Cái mặt ngơ ngơ giống lão Nùng*
Bọng mắt lồi to bên mũi xệ
Cằm da nhão xẹp dưới môi chùng
Tiền khan bạc hiếm lo quằn ruột
Ruộng úa vườn khô nghĩ quặn lòng
Thương vợ thở dài đêm khó ngủ
Có chồng, chồng bệnh cũng như không!
Lý Đức Quỳnh
6/10/2025
*Nùng là người dân tộc thiểu số sống ở miền núi.
THƯA VỢ
(Trào phúng)
Bệnh trọng, nên đây cẳng mới rung
Tây-ta thuốc xỉ tận Dao, Nùng...
Cơ thì tóp lại không thèm nở
Bụng lại phì ra chả chịu chùng?
Nhái Vợ lo chăm, Tình khắc dạ
Thương Con phụng dưỡng, Nghĩa nằm lòng!
Sống vầy vạ thế,...thà cầu Chúa
Bay bổng thinh không, đỡ cực không?
Nguyễn Huy Khôi
7-10-2025
PHÒNG KHÔNG
Hoạ 4 vần
Tàn đêm trăng lặn gió lùa rung
Dế khóc thê lương đến thảm lòng
Chẳng nỡ rời cành… xao xác lá
Mưa ray day dứt giọt rơi chùng
Nỗi lòng cô phụ mùa thu đến
Vò võ bóng đơn tuyết trắng đông
Hiu hắt ngoài song sương giá buốt
Chập chờn nến lụn lạnh phòng không
Kiều Mộng Hà
Oct.06.2025
NHỚ VỀ DĨ VÃNG.
Tiếng đàn khoan nhặt nhẹ dây rung
Tha thiết tình ai...Thật não nùng.
Khúc nhạc ru hồn dây phím lạnh
Âm thanh ray rức khiến tơ chùng.
Bi ai từng khúc nghe sầu thãm...
Tan vở tim người thật chạnh lòng.
Tuyết phủ hàng cây giăng trắng xóa...
Nhớ về dĩ vãng ...Tình còn không ?...
Mỹ Nga
07/10/2025 AL, 16/08/ẤT TỴ
TÂM SỰ BỒN CHỒN
Lạnh kéo âm đàn héo hắt rung,
Nhặt khoan tợ gió não mưa nùng.
Phím nhòe lệch lạc tim tê tái,
Cung gảy bung lung dạ chập chùng.
Đau thấu mắt long lanh ướt lệ,
Buồn vương mộng kéo xót se lòng.
Nhớ thời son trẻ vui chung bến,
Mới đó tan tành bóng thoảng không!
*
Còn chi mộng đẹp phải chờ trông!
HỒ NGUYỄN
(07-10-2025)
KHÚC NHẠC
Khúc nhạc đâu đây thoảng gió rung
Lắng nghe gợi nhớ lúc nao nùng
Âm vang não ruột thời ly loạn
Khắc mãi trong tâm dạ muốn chùng
Giây phút thanh bình ùa rợ đến
Thời gian tan vỡ thắt se lòng
Chùm dây trầm bỗng so cung điệu
Mất cả niềm tin nhẫy khoảng không ..
Yên Hà
7/10/2025
TIẾNG NGUYỆT CẦM
Lảnh lót ai đàn tiếng Nguyệt rung
Nhặt khoan trầm bổng cuối thôn Nùng
Phượng Cầu réo rắt lâng hồn khởi
Lưu Thủy du dương áo não chùng
Trách phận long đong sầu nẩu dạ
Hờn duyên bạc bẽo tái tê lòng
Tâm đồng cảm ái liên thông ứng
Thao thức canh trường vọng khoảng không
Hưng Quốc
Texas 10-7-2025
-Nùng: tộc Nùng người thượng du
-Phượng Cầu Hoàng :là tên một bản nhạc cổ Cầm, diễn tả câu chuyện tình yêu đẹp giữa nhà thơ, nhạc sĩ Tư Mã Tương Như và nữ sĩ Trác Văn Quân, qua đó thể hiện khát vọng tình yêu đôi lứa, tình cảm sâu sắc và sự gắn bó lãng mạn.
-Lưu thủy hành vân :là một điển cố Hán Việt, có nghĩa là nước chảy và mây trôi, diễn tả sự vật vận động, biến đổi liên tục, không ngừng nghỉ và trôi qua không bao giờ quay trở lại.
-Nguyệt cầm, hay còn gọi là đàn nguyệt hoặc đờn kìm, là một nhạc cụ dây gảy có hộp đàn hình tròn như mặt trăng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!