Thứ Tư, 23 tháng 6, 2021

NỖI BUỒN HOA PHƯỢNG -Thơ Duy Anh và Thơ Họa


NỖI BUỒN HOA PHƯỢNG

 

Ngày đó sân trường, hàng Phượng Vĩ

Anh chờ em đến để cùng đi

Dưới tàng xanh mát, hoa Hè đỏ

Mình luyến nhìn nhau, mắt nói gì?

 

Biển vắng, tung tăng bước nữ nhi

Em theo dấu vết bước chim di

Hồn nhiên giỡn sóng, chân đùa cát

Tay cứ trong tay, tuổi dậy thì...

 

Yêu em, tập tễnh anh làm thi

Thương lắm người ơi, biết viết gì

Cứ thế thời gian qua thắm thoát

Ve kêu nắng Hạ nhắc mùa thi

 

Hè về, Phượng nở, ve rền rỉ

Học" gạo" nên mình gặp ít khi

Trông máu Phượng rơi thương những kẻ

Thư sinh sao khỏi sợ trường thi...

 

Nào biết tình ta vương khổ lụy

Bẽ bàng duyên phận một lần đi

Sài Gòn bát nháo, ta lìa xứ

Thất lạc từ đây, kể nỗi gì!

 

Người xưa áo trắng yêu nhiều nhỉ?

Phượng đỏ lệ buồn khóc biệt ly

Ngấm thuốc thời gian tim héo hắt

Thuốc nào chữa được bệnh tình si!

 

Viễn xứ thấy đâu hàng Phượng Vĩ

Thuở lưu luyến Phượng có còn chi

Em như sương sớm tan trong nắng

Rồi cũng tương phùng chốn tử quy...

     DUY ANH

Florida in Summer

 

Thơ Họa:

 

NỖI ĐỜI LANG BẠT

 

Lặng chiều sương khói mờ lưu thủy

Bóng phượng im lìm…lối nhỏ đi

Ngơ ngác trăng về đêm tỉnh lẻ

Trời như vực thẳm,đợi mong gì

 

Quê người lạc lõng cánh thiên di

Giọt lệ hoen mờ bóng tiểu nhi

Góp những tàn phai mùa thắm thiết

Sầu pha viễn mộng biệt xuân thì

 

Cung tình độc tấu khúc hàn thi

Thỏa tiếng tơ lòng được mấy khi

Ẩn ức thâm trầm như nốt lặng

Tập tành vần điệu gởi thiền thi

 

Niềm xưa đã bớt lời rên rỉ

Ngựa cũ quen đường trở lại khi

Những buổi chiều vàng xao xuyến nhớ

Tiếng lòng ngân vọng nhạc hòa thi


Biển trùng xô sóng,tràn bi lụy

Sương khói mơ hồ những lối đi

Giao hưởng vô thường cung gió lạ

Bão giông liền đến,ngẫm suy gì

 

Lang bạt suốt đời,ngao ngán nhỉ ?

Còi tàu mãi giục tiếng từ ly

Sân ga chẳng bóng người chia biệt

Vẫn giấu riêng lòng giọt lệ si

 

Hoa lệ đỏ tươi màu Phượng Vỹ

Nguồn tình đoạn kết,hững hờ chi

Hẹn mai em nhé,về em nhé

Bến đợi,sông chờ viễn xứ quy…

Lý Đức Quỳnh

   22/6/2021


TRỞ KHÚC

 

Mơ hoa...vỡ giấc buổi phân ly

Hoài niệm vương lây ngợp lối đi

Ngơ ngác bốn bề buồn trống vắng

Trông nhau...nào biết nói năng gì!...

 

Tửu châm đắng ngắt vị nhâm nhi

Bảng lảng mây phiêu bước chuyển di

Tay ấm trong tay nồng lửa phượng

Đẹp mùa xuân chín tuổi đương thì

 

Niềm yêu gửi gắm khúc ca thi

Câu chữ đam mê vấn víu gỉ?

Tên bắn ngày đi vèo ánh chớp

Xôn xao ẩn ức những kỳ thi...

 

Giọt giọt thời gian thầm lặng rỉ

Thấm vào nhung nhớ...khiến nhiều khi

Dằn lòng muốn khóc ?...mà không khóc

Học "gạo" cơ hàn đẫn luyện thi...

 

Rồi ra,ai thấm sầu bi lụy

Níu gót dùng dằng rạn bước đi

Đất khách tha hương sầu chất đống

Mưa nguồn chớp bể...ngõi mong gì?

 

Còn biết san chi vơi dạ nhỉ

Lênh loang máu phượng khúc từ ly

Khạo khờ thương lắm thì sôi nổi

Rút sợi yêu mê trói cội si!

 

Tủi phận sợ vấp mầu phượng Vĩ

Trắng đêm day trở mộng mơ chi

Tình loang mây khói nhòa nhân ảnh

Mờ ảo...mong hoài buổi đáo quy...

Trưa hạ oi bức

    23-6-2021

Nguyễn Huy Khôi


DẤU ẤN KHẮC GHI

 

Nỗi buồn hoa phượng kể mà chi,

Ngày ấy chia sầu cất bước đi.

Môi đỏ nhìn em tim rỉ máu,

Nay xa nhớ biết nói câu gì.

 

Ngu khờ non dại đấng mài nhi,

Tôi tựa chim còn non dáng di.

Chỉ biết ngẩn ngơ khi hẹn gặp,

Tay run đờ ngắm gái xuân thì.

 

Một buổi hè sang học lớp thi,

Em đưa tờ giấy… viết câu gì.

Anh ngầm nghĩ đến lời em mượn,

Gởi chút ân tình đôi nét thi.

 

Hè đến ta đành phải học thi,

Thời gian gặp gở chỉ đôi khi.

Tim yêu đành phải lau nhăn nếp,

Trọn vẹn thời gian nghĩ buổi thi.

 

Vương vương khổ lụy kiếp sầu bi,

Duyên phận tan ngày em bước đi.

Hoa thắm nụ cười ai hớn hở,

Tim tôi se thắt nói câu gì?

 

Hải ngoại nhìn hoa phượng mỗi kỳ,

Như thầm nhắc nhở thuở chia ly.

Thuốc nào trị dứt sầu in đậm,

Cho mượn chai thần nhiễu giọt si.

 

Nỗi buồn hoa phượng lúc người đi,

Xem lại vần thơ có nghĩa chi?

Người nếu còn thương tôi chút nhớ,

Mối tình ta trước lúc bước vu quy.

HỒ NGUYỄN

  (23-6-2021)


NHỚ THUỞ NĂM XƯA


Nhớ thuở năm xưa hè Phượng ghi

Đôi ta tay nắm khắp đường đi

Tàng cây che mát đôi tình ấy

Âu yếm mắt trao như ước gì?

 

Cảnh đêm vắng vẻ phận khuê nhi

Anh dõi theo em dáng dấp di

Say đắm tâm hồn nghiêng lảo đảo

Thì thầm vịn áo gái xuân thì

 

Buổi ấy sắp hè có toán thi

Anh qua cửa sổ thử cần gì

Thấy em sờ sững nhìn ngây dại

Có lẽ miên man chẳng nghĩ thi

 

Đến hè phượng đỏ ve sầu chi ?

Ríu rít giọng kêu  buồn lắm khi

Tê tái lòng ai thêm ảm đạm

Đêm về ngẫm nghĩ lại bài thi

 

Vẫn biết hỏng thi phải phạt quỳ

Nhưng tình mới gặp cứ lờ đi

Thường nghe đậu rớt do phần số

Anh có bên em đâu thích gì?

 

Bây giờ nhớ lại chuyện qua đi

Lâu quá thuở xưa cách biệt ly

Thôi cứ quên đi mùa phượng vĩ

Nhà êm mái ấm gát tình si ?

 

Xứ lạ quê người cũng Phượng y

Tuyệt vời hạnh phúc có cần chi

Tình em cao vút đành dang dở

Gặp lại mai này sau tử quy!…

 Yên Hà

24/6/2021


2 nhận xét :

  1. Thơ hay.
    Chúc em luôn vui,khoẻ
    https://4.bp.blogspot.com/-WxgxM3fWNR0/XOGMvPjtjMI/AAAAAAAAK4g/S3irpqtDFEM9Et7gB-yRc4vSDyiZaX3dwCLcBGAs/s320/lh.gif

    Trả lờiXóa

*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!