Thứ Hai, 12 tháng 11, 2018

TẠ ĐÌNH THÍNH VÀ CÂU CHUYỆN SỬNG SỐT

Ông Lý Quang Diệu cố Thủ tướng Singapore từng nói: "Việt Nam có hai nguồn tài nguyên vô cùng quý giá là nhân lực và cơ hội. Nhưng thật đáng tiếc, Việt Nam lại là nước lãng phí hai nguồn tài nguyên này vào bậc nhất thế giới. Lãng phí tiền bạc cũng xót xa, nhưng lãng phí cơ hội thì một đi không trở lại, còn lãng phí nguồn lực con người thì không bao giờ bứt phá lên được...".
TẠ ĐÌNH THÍNH VÀ CÂU CHUYỆN SỬNG SỐT

Paul Nguyễn Hoàng Đức

Dân tộc Tiệp Khắc có hơn mười triệu, một dân tộc nhỏ bé và mặc cảm của châu Âu, dân số chỉ hơn Sài Gòn một tẹo, nhưng có ngót chục giả Nobel, đặc biệt có một nhà văn Havel thủ lĩnh của Hiến chương 77, lại trở thành tổng thống… Tôi xin đề cử rằng: “Đó là tổng thống mang nội dung lập hiến dân chủ lớn nhất thế giới”. Đúng như người Hoa nói “anh hùng không kể xuất thân”.

Tối qua trời mưa gió trở lạnh, tôi được tiến sĩ triết học Nguyễn Văn Vịnh mời sang nhà uống rượu và ăn phở. Ở đó tôi có gặp một nhân vật đã từng làm rất lớn trong chính phủ, ngoài thất thập, đã về hưu, anh tên là Tạ Đình Thính có họ rất gần với Tạ Đỉnh Đề, một gián điệp đã từng được dựng huyền thoại qua miệng dân gian khi đấu súng với Giang Thanh là vợ của Mao Trạch Đông, hai người bắn nhau mà hai viên đạn bắn trúng đầu đạn... Anh kể câu chuyện cảm động ở Cộng hòa Séc (Tiệp Khắc), mà tôi xin kể lại:

Trước ngày thành lập nền cộng hòa Tiệp Khắc. Một đám đông lớn chưa từng có nghe nhà văn Havel truyền thông điệp trên micro. Khi nhà văn – lãnh tụ tương lai vừa nói xong, các cô gái trẻ đẹp xuất hiện, ngực phanh trần, giữa hai ngọc đảo là một bông cẩm chướng, các em tiến đến các quân nhân cầm súng và bảo: “Anh ơi, đây là sản phẩm và vẻ đẹp của Thiên Chúa, chúng em không muốn nó tan nát và biến mất, chúng em muốn để giành nó cho đến ngày tặng các anh!” Và các cô rút bông hoa đó ra, cắm vào đầu nòng súng của những người lính.

Tôi muốn bình thế này: dân tộc có tinh thần lớn thì đã làm được việc lớn! Sex và đôi vú của các em được dùng rất hữu ích. Sau đó cò súng của những người lính Tiệp đã chùn lại.

Và xin kể thêm một câu chuyện lớn. Khi những người biểu tình Nga tràn vào Quảng trường Đỏ hay Mạc tư khoa, mặc dù họ đã được lệnh phải bắn giết bọn “phản động”, nhưng những người lính Nga đã quay súng lại. Họ vui mừng hát hò với nhân dân như chính họ là một thành phần của nhân dân.

Một câu chuyện khác. Khi các sư đoàn của Tàu từ chối đàn áp sinh viên, chỉ có quân đoàn 27 chủ yếu là dân xó xỉnh xa thủ đô, nhận lệnh: hãy nghiền nát bọn sinh viên là quân phản động, thì họ đã “dám” làm?!
Dân trí Tàu thấp kém hơn hẳn Nga. Dân trí Nga lại còn thua xa những bộ ngực trần của gái Tiệp… ?!

Tôi đang say, nhưng cố viết để tặng các bạn, và chỉ lấy “nhuận bút” bằng một câu hỏi : dân trí Việt ở đâu ngoài chu vi của dạ dầy và ghế cán bộ?!

Paul Đức 10/11/2018

Nguồn: Từ Fb của nhà văn-thơ-triết Paul Nguyễn Hoàng Đức 

1 nhận xét :

  1. Tôi như cây hoa mơ.Từng ngày đơm nụ rồi héo rụng vì sương lam chướng khí.Thầy Paul Nguyễn Hoàng Đức nay lại tiêm vào liều kích thích khát khao búp hoa mơ được nở hương sắc hiện thực.
    Khi nhìn vào"dân trí Việt ở đâu ngoài chu vi của dạ dầy và ghế cán bộ?!"lòng cũng nhiều ái ngại.Đã là cây mơ trong tiềm tại vẫn luôn thôi thúc xung lực được nở hoa mơ.Lẽ nào lại nhốt mình trong mặc cảm môi sinh văn hóa Việt để hoài mơ?
    Mong xã hội ngày mỗi nhiều hơn Paul Nguyễn Hoàng Đức để hình thành một môi trường tương thích và hóa chuyển tích cực.
    Xin cảm ơn Thầy!

    Trả lờiXóa

*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!