Thứ Ba, 27 tháng 11, 2018

CHÙA TRÊN NÚI-Phương Hà và Thi Hữu


CHÙA TRÊN NÚI
( Cảm tác bài thơ Am Mây của Mai Lộc )

Đường lên Sơn Tự uốn quanh co
Sườn núi cheo leo, vực tối mò
Sơn đạo gập ghềnh, thông vút thẳng
Am mây ẩn khuất, khói giăng mờ
Chim kêu lảnh lót trong vòm rậm
Sóc nhảy vui đùa trên nhánh thưa
Hòn đá bay vèo rơi xuống suối
Nước văng tung tóe phủ màn tơ.

Nước văng tung tóe phủ màn tơ
Ngơ ngác nai con ngước mắt chờ
Ánh nắng hanh vàng tia chiếu nhẹ
Bồ đề xanh biếc bóng che mờ
Tiếng kinh vang vọng trong chiều vắng
Nhịp mõ u trầm giữa cõi mơ
Lặng lẽ sư già ngồi tĩnh tọa
Khói hương thoang thoảng nhẹ nhàng đưa...

Khói hương thoang thoảng nhẹ nhàng đưa
Huyền ảo không gian giữa thực mơ
Du khách lắng hồn theo tiếng mõ
Hồi chuông vẳng nhịp khuấy hư vô
Tâm tư thanh thản buông phiền não
Thần thái ung dung biệt oán ngờ
Xuống núi quay về, lòng luyến tiếc
Chiều buông chầm chậm, ngập sương mờ.

Phương Hà
( 26/11/2018 )

Bài Họa:

LÊN NÚI TU HỌC

Người níu theo người tựa kéo co
Đường xa dốc ngược bước lò mò
Thông vi vút lộng qua ngàn thẳm
Suối rạt rào tuôn quyện khói mờ
Dưới vực thú rừng đi lững thững
Bên hồ hoa dại nở lưa thưa
Sương cùng hơi nước loang bờ cỏ
Nắng chiếu soi bừng lóng lánh tơ

Năng chiếu soi bừng lóng lánh tơ
Thầm vui len lén thuở mong chờ
Nhìn lên mây trắng trời nay lộng
Ngó xuống bùn đen lối cũ mờ
Nhịp mõ hồi chuông về thực tại
Phương đời ngõ ý tiễn cuồng mơ
Tầng không thoáng đãng chim hòa hót
Cửa Phật an lành rộng đón đưa

Cửa Phật an lành rộng đón đưa
Chân thiền hiện trú giã trần mơ
Từng giây sáng tỏ nơi thường,tạm
Mỗi bước trong ngần chốn hữu,vô
Dưỡng cội sen ngời dâng trí tín
Soi nguồn nhật rạng xóa tâm ngờ
Trầm hương chánh niệm nhìn viên mã
Đuổi bóng phù du phía mịt mờ…

Lý Đức Quỳnh

LÊN NÚI VIẾNG CHÙA

1.-
Sơn tự đường lên lắm dốc co,
Cheo leo vực thẳm tối mò mò.
Thông cao vút thẳng trời trong sáng,
Suối nhỏ chảy quanh cỏ úa mờ.
Tiếng gió vi vu mây lác đác,
Nắng chiều dịu mát trúc lưa thưa.
Cội cây cổ thụ dây leo kín,
Rặng liễu êm hoà những sợi tơ.

2.-
Rặng liễu êm hoà những sợi tơ
Bầy chim ríu rít ý mong chờ…
Hồi chuông chiều vọng vang rừng vắng,
Lời kệ kinh thông phá nghĩa mờ.
Sư sải trụ trì tâm lắng đọng,
Tăng nhân tục khách trí tàn mơ.
Thiên đường ắt hẳn đây tiên cảnh,
Giã biệt trần gian Phật đón đưa.

3.-
Giã biệt trần gian Phật đón đưa,
Tâm thành vọng tưởng một trời mơ.
Chuông hoà tiếng mõ lòng vương vấn,
Sư thuyết đời duyên cuộc hữu vô.
Vạn vật sinh thành rồi huỷ diệt,
Thế tình luân chuyển há nên ngờ.
Tiền căn quả nghiệp luôn tồn tại,
Thế giới cuồng phong mãi mịt mờ !

4.-
Thế giới cuồng phong mãi mịt mờ,
Tử sinh, sinh tử có ai chờ ?
Nợ duyên, duyên nợ không rồi có,
Danh lợi, lợi danh hữu lại vô.
Nghĩa bạc tình sầu luôn khổ oán,
Non cao nước dội thấm huyền mơ.
Đều là một cõi trời lưu chuyển,
Vạn kiếp luân hồi cứ ngẩn ngơ !

5.-
Vạn kiếp luân hồi cứ ngẩn ngơ,
Không tu không thoát cảnh mê bờ.
Thuyền đời trôi mãi sông ngang trái,
Duyên nghiệp chuyển hoài cõi mịt mờ.
Phật đạo chính đây đường giải thoát,
Ma tình là đó nẻo sầu mơ.
Lời sư trầm lắng hồn tăng khách,
Chánh điện hương hoà khói phất phơ.

6.-
Chánh điện hương hoà khói phất phơ,
Đèn nhang thanh thoát cảnh huyền mơ.              
Không tu cũng muốn quỳ lo niệm,
Có hận quyết đành bỏ đợi chờ.
Nhân quả hiện thời mong gác lại,
Nghiệp duyên tiền kiếp muốn hoàn vô.
Hết lòng dứt bỏ tâm tà độc,
Thiền định vô ngôn thoát tục bờ.

7.-
Thiền định vô ngôn thoát tục bờ,
Lòng nghe thanh tịnh dứt tình mơ.
Cơm chay chùa đãi cho duyên khách,
Chén nước trà mời gợi ý thơ.
Đêm đến núi rừng nghe gió thoảng,
Tiếng kêu nai thỏ động sương mờ.
Mõ chuông lại giục hầu kinh kệ,
Tụng niệm thành tâm kính lạy thờ.

8.-
Tụng niệm thành tâm kính lạy thờ,
Sư ông truyền đạt ý kinh thơ.
Pháp Hoa lời dạy lìa mê vực,
Đạo Thích duyên đưa tới mộng bờ.
Lục dục là ma xuôi trí lạc,
Thất tình ấy quỷ ám tâm mờ.
Muốn qua bến giác tầm chân lý,
Phải quyết đường tu chớ hững hờ.

9.-
Phải quyết đường tu chớ hững hờ,
Tu là tề bỏ chẳng đơn sơ.
Thân còn phải hiểu đời vô nghĩa,
Trời cũng là không đất chẳng bờ.
Hai chữ vô-vi tròn ý đạo,
Một lời không-sắc rõ duyên cơ.
Tâm nào có Phật vì vô hữu,
Giải thoát trần ai dứt nẻo mơ.

10.-
Giải thoát trần ai dứt nẻo mơ,
Đời duyên trong cõi tạm ơ hờ.
Khách trần tha thiết lìa mê lối,
Sư cụ trầm tư nhận khổ bờ.
Lá rụng ngoài sân trăng ảm đạm,
Hương tàn chánh điện khói lờ mờ.
Viếng chùa hôm ấy hoàn tâm nguyện…
Sơn tự đường lên lắm dốc co !

          Nhật Hồng Nguyễn Thanh Vân
(27-11-2018)

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét

*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!