Thứ Hai, 22 tháng 10, 2018

BUỒN THU-Mai Xuân Thanh và Thi Hữu


BUỒN THU

Em đành bỏ lại để ra đi
Dứt áo buồn thu biết nói gì
Sáng dậy cà phê đen mấy tách
Đêm nằm mắt lệ đẫm đôi mi
Chăn đơn thấp thỏm lòng mong đợi
Gối chiếc âm thầm dạ ngóng chi
Nghĩa nặng người quên ta lẻ bóng
Cạn lời kẻ nhớ mối tình si !

Mai Xuân Thanh
Ngày 16/10/2018

Bài Họa:

HÓA ĐÁ TƯƠNG TƯ

Rứt áo,...sao em nỡ bỏ đi
Đôi ta nhân ngãi chả còn gì ?
Mưa sầu khó tạnh?...dâng đầy dạ
Nước mắt khôn đong?... ứa đẫm mi!
Ước hẹn ngày nào?...mong chẳng được
Nguyện thề thuở ấy?...nuối mà chi ?...
Trăng đơn lạnh lẽo lòa đêm quạnh
Hóa đá tương tư đắp "cội si" !?...

    17-10-2018
Nguyễn Huy Khôi

THU SAY

Xuân chửa về, thu đã vội đi
Bao nhiêu thi hứng ngợi ca gì
Bốn phương thiên hạ ai thầm mộng
Một cõi ta bà bạn khép mi
Chưa sáng đã tìm quên rượu tạm
Mới chiều sao nỡ thưởng trà chi
Chao ôi đất nước sầu nghiêng  ngả
Khiến khách cuồng say đến đắm si ...

    Hawthorne  Oct - 17 -  2018
CAO MỴ NHÂN

CUỐI THU BUỒN

Tình hỡi ơi tình sao vội đi !
Nát tan đành chịu nói năng gì.
Luyến lưu nghĩa nặng duyên tàn nợ
Đau đớn lòng đơn lệ ướt mi.
Thệ hải bao lời không nhớ nhỉ,
Minh sơn mấy khúc chẳng còn chi.
Sao âm thầm bỏ sang thuyền khác…
Để cuối thu buồn tấc dạ si !

Nhật Hồng Nguyễn Thanh Vân

THU HÉO HẮT

Kẻ ấy đành lòng ngoảnh mặt đi
Mùa thu rũ rượi tiếc thương gì
Chia ly ngõ vắng hoa rời nhuỵ
Giã biệt đêm tàn lệ ướt mi
Tiếng hẹn buông mây nào luyến nữa
Lời thề thả gió chẳng vương chi
Buồn ai đoạn tuyệt quay lưng bước
Héo hắt tình đời vẫn đắm si

   Minh Thuý
18 tháng 10_2018

TIM VỠ MỘT LẦN

Héo hắt khi chàng ngoảnh mặt đi
Tình thôi đã hết,nhớ nhung gì!
Đêm tàn lạnh lẽo,sương đầy áo
Nguyệt lặn lu mờ lệ đẫm mi
Lòng nhủ “ quên đi”càng mãi nhớ
Tâm thầm “rứt bỏ”lại hoài si
Vườn hồng lấp lánh triêu dương rọi
Nếu biết nhiều gai động tới chi !

THANH HOÀ

SẦU BẾN CŨ
“NĐT”

Soi chiều lặng lẽ bóng người đi
Những tưởng hằng đêm vọng nhớ gì …
Có lẽ lìa Thu mà tủi dạ
Hay là giã bạn mới buồn mi
Mai này kỷ niệm chưng bờ ấy
Bữa nọ tâm tình giấu cảnh chi
Khắc khoải niềm riêng cầm quạnh quẽ
Thôi về cổ độ cuốc trồng si

Như Thị

TÌNH THU

Trơ cành úa lá lịm mùa đi
Trống rỗng trời thu biết đợi gì
Lặng lẽ tà dương quàng nóc phố
Im lìm nhạt khói rũ hàng mi
Nhện giăng góc quạnh không màng tới
Nước chảy phương sầu có hẹn chi
Phỉ thúy nào đâu vàng đá tạc
Sao tình một khối nặng hồn si ?!

Lý Đức Quỳnh

THU SI

Dứt áo đành lòng em bỏ đi,
Thì thôi, còn biết nói năng gì ?
Thẩn thờ ảo não sầu lên mắt,
Ngơ ngẩn buồn thương lệ thắm mi.
Trăm luyến khi xưa đà rũ sạch,
Ngàn yêu ngày cũ chẳng còn chi !
Trách người hay trách ta lơ đểnh,
Để lỡ duyên lành lỡ mối si !!!

Đỗ Chiêu Đức

VÀNG THU

Lá đổ vàng thu gió cuốn đi,
Vườn hoang ghế trống chẳng vui gì.
Hoa tàn vắng hẳn đàn bươm bướm,
Cây trụi còn đâu tiếng họa mi.
Sương muối ủ buồn mơ mộng hão,
Nắng hanh sưởi ấm ước mong chi.
Từ ngày người ấy không về nữa,
Tiếc nuốí vô bờ lúc dại si.

Nguyễn Thị Mỹ Ngọc.
    Oct.22/2018.

GÁC XÉP THU NÀY ...

Thế là từ ấy có người đi
Con sáo bên hiên hót ý gì.
Bút vẫn nằm đây ngần ngại ngón
Ảnh còn treo đó nhíu buồn mi.
Nghe như thoảng lại tìm gặp vậy
Tưởng thấy lời vang muốn nói chi.
Gác xép thu này luôn ngỡ ngỡ ...
Đi về dành phút tựa cây si.

Trần Như Tùng

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét

*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!