Thứ Sáu, 6 tháng 7, 2018

NHỚ MỘT MÙA HÈ-Trịnh Cơ và Thi Hữu

(Tác giả Trịnh Cơ và bạn:anh Uyên Quang)

NHỚ MỘT MÙA HÈ

Kiếp trước ta nào có hẹn nhau
Ngày nay mình lại ngẩn ngơ  sầu
Cho là như đã từng yêu mến
Để phải âm thầm nén lệ đau.

Hè đến, trời hồng, gió thoảng mau
Về đây tìm kỷ niệm năm nào
Sông xưa bến vắng con đò nhỏ
Rặng liễu mơ hồ nhánh trĩu sâu.

Em nhớ ngày nào dưới đám rau
Quê hương êm ái nắng lên màu
Hương thơm ngào ngạt mùi nồng  ấm
Gặp gỡ tình Hè chắc đã lâu.

TRỊNH CƠ
     Paris 04 Juillet 2018

BÀI HỌA:

CÔ SẦU

Nhật nguyệt đôi bờ mãi đợi nhau
Chờ trong thăm thẳm nỗi cô sầu
Tương phùng khoảnh khắc ghì yêu nuốt*
Rồi lại muôn trùng gặm đớn đau

Gặp gỡ đôi mình chẳng phải mau
Lòng như buốt giá kỷ băng nào
Nghe mầm luyến ái nghìn năm cũ
Dưới tảng lạnh lùng nén thật sâu

Cần mẫn chăm từ thủa luống rau
Phôi thai biếc mọng lá đơm màu
Đời sao tình chẳng niềm hoa trái
Mộng ướm thiên đường dệt bấy lâu !

Lý Đức Quỳnh

*Hiện tượng nguyệt thực,nhật thực.

NGƯỜI DƯNG

Không hẹn thì sao gọi mất nhau
Chẳng là duyên số cớ chi sầu ?
Xem như chưa gặp và quen biết
Nào có gì đâu phải khổ đau ?

Thời gian mỗi lúc lại thêm mau
Tuổi tác làm sao kéo lại nào ?
Lãng mạn còn đâu mà ngóng đợi
Niềm riêng thôi nhé, hãy chôn sâu !

Đàn gà, cây chuối với vườn rau
Hoa trái thơm ngon đủ sắc màu
Hai quả tim vàng trong mái lá
Qua rồi mơ ước ấy từ lâu.

Sông Thu

KHÚC HẠ SẦU

Phương trời cách biệt vẫn chờ nhau!
Gác lạnh, đèn chong...ngấn lệ sầu!
Nguyện ước chung đường sao lỗi hẹn?
Tơ vò trăm mối gợi hồn đau!

Mong người thấu hiểu gắng về mau
Nối lại bài ca dệt thủa nào
Thương kiếp phiêu bồng chân có mỏi?
Đêm về tủi phận mắt quầng sâu!

Hanh vàng nắng trải khắp vườn rau
Phượng đỏ nhà ai rực thắm màu
Ta đã yêu em từ dạo ấy
Duyên tình đôi lứa chẳng bền lâu!

Như Thu

HẸN LẠI

Thương nhau hò hẹn chốn vườn rau
Cây lá xanh tươi ngát một màu
Gắn bó đôi lời thề suốt kiếp
Mong rằng duyên nợ sẽ bền lâu

Thời gian vùn vụt thoáng qua mau
Cứ tưởng tình yêu mới thủa nào
Năm tháng xoá nhoà bao kỷ niệm
Âm thầm chất chứa nỗi niềm đau

Thôi rồi mình đã cách xa nhau
Mỗi đứa một nơi đượm nỗi sầu
Biết đến khi mô ta gặp lại
Cuộc đời còn có nghĩa chi đâu !

THIÊN HẬU

SẮC HẠ

Buồn quá vì chưng cách biệt nhau
Hôm xưa cười nụ, nay vương sầu
Hè ơi, mầu tím đầy sân phượng
Thơ khổ vì hoa nhuốm sắc đau

Ba tháng thôi mà vẫn thấy mau
Người đi ai biết tới phương nào
Để ta ngó mãi bờ hiu quạnh
Lau trắng thay lời tiễn lắng sâu

Vườn hạ thường ươm nắng biếc rau
Chén canh mâm đợi mướt xanh màu
Mưa chưa kịp tới, cơ hồ nóng
Mới hẹn mà nghe thoáng tưởng lâu ...

        Hawthone  6 - 7 – 2018
CAO MỴ NHÂN

CÁI THUỞ…

Cái Thuở ban đầu mới gặp nhau
Tình thơ vụng dại biết chi sầu
Vô tình chạm mắt lòng vương vấn
Sao nỡ ơ hờ tim nhói đau

Chậm bước người ơi chớ vội mau
Cho đây cùng lối tí đi nào
Sánh đôi chung bóng duyên ngàn dặm
Chăn gối hương nồng  giấc mộng sâu…

Vẫn đấy vườn xưa xanh luống rau
Tóc người năm cũ bạc phơ màu
Ôm vùng kỷ niệm nhoà phai sắc
Chờ đợi mỏi mòn đã bấy lâu!

Kim Oanh
Melbourne 7/7/2018

NHỚ MỘT MÙA PHƯỢNG VĨ

Thân quen thuở ấy hẹn hò nhau
Bè bạn hôm nay vỡ mộng sầu
Kẻ sống xa nhà buồn lữ thứ
Người đi xuất cảnh nhớ thương đau

Hè về phượng vỹ thoáng qua mau
Bạn ghé anh em thử thế nào
Bến vắng qua sông đò phải lụy
Khách thưa mát mái nước trong sâu

Nhà quê đồng áng tưới vườn rau
Cỏ biếc trời xanh điểm sắc màu
Lão giả an chi bên cháu chắt
Chăn đơn gối chiếc cũng hơi lâu !

Mai Xuân Thanh
Ngày 07 tháng 07 năm 2018

MÀU KỶ NIỆM

Biết đến khi nào gặp lại nhau
Buồn chi...Phượng nở với Ve sầu
Hè mang kỷ niệm nào quên được
Nhớ buổi người đi dấu nỗi đau

Thấm thoát dòng đời chạy lướt mau
Ai ơi có nhớ buổi chiều nào
Kề vai sánh bước trao thề hẹn
Nắng ngập ngừng rơi góc phố sâu

Cảnh cũ vườn xưa với luống rau
Giàn hoa giấy tím sắc tươi màu
Tình em héo hắt niềm nhung nhớ
Mấy Hạ hương lòng vẫn thắm lâu

Minh Thuý
Tháng 7. _2018

ẢO VỌNG

Còn gì đâu nữa để tìm nhau
Xa cách bao năm đã nhuốm sầu
Nhớ buổi ra đi người chẳng hẹn
Khiến lòng tôi mãi nhói tim đau

Thời gian như gió thoảng qua mau
Thư chẳng gởi trao một chữ nào
Mà vẫn bao lần tôi ước vọng
Và tình vắng bặt,cứ chìm sâu

Vườn xưa ngày ấy những vồng rau
Giờ cỏ mọc xanh để thế màu
Bởi chẳng còn người vun xới nữa
Mong ai dựng lại....chắc còn lâu

Songquang
7/9/18

KỶ NIỆM NGÀY HÈ

Giã từ mới nếm nỗi buồn đau
Rỉ rả rền vang não tiếng sầu
Phượng đỏ ngất ngây say nắng hạ
Đề vào lưu bút” luyến thương” nhau

Thế rồi nhung nhớ cũng qua mau
Anh đến thăm, tình lại thấm sâu
Đuổi chim bắt bướm như hồi nhỏ
Đùa rỡn  tung tăng giống thuở nào

Còn nhớ không em những nhánh rau,
Dưa leo bóng bẩy mướt xanh mầu
Chúng mình chung hái,bao vui thú
Ao ước ngày này cứ mãi lâu

Thanh Hoà

VƯỜN NHÀ THỦA BÉ

Kỳ ngộ như là đã hẹn nhau
Cùng chung tâm sự mối u sầu
Lang thang đất khách đời heo hút
Vất vưởng quê nhà lòng quặn đau

Phượng nở ve kêu nhạc duổi mau
Hè vế các bạn ở phương nào
Hải hồ mây nước giong buồm gió
Tình biển nghĩa sông nặng trĩu sâu

Thủa bé vườn nhà ngắm đám rau
Bướm vàng bay lượn cải xanh màu
Thanh bình ngày ấy quê hương cũ
Thoáng chốc thời gian thấy chẳng lâu

Uyên Quang

5 nhận xét :

  1. Những ngày tháng đã qua, nhưng ký ức còn đầy ắp nỗi niềm thương nhớ, luyến lưu. Những bài thơ thật đằm thắm dịu dàng.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Rất vui với đồng càm của LL.
      Chúc bạn an lành!

      Xóa
  2. Những nỗi đau cứ nhẹ nhàng, âm thầm lan tỏa từ trong sâu thẳm của ký ức tình yêu...

    https://images2.alphacoders.com/711/thumb-1920-711202.jpg

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. DVD đã lưu lại cảm nhận thật thú vị.
      Chúc bạn sức khỏe !

      Xóa
  3. Cám ơn quý anh chị thi hữu cho thưởng thức những bài thơ đẹp trong blog Lãnh Phong,cám ơn anh Quỳnh đã post .
    Hồng Thúy

    Trả lờiXóa

*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!