Thứ Ba, 8 tháng 5, 2018

GẶP BÀI THƠ CŨ-Cao Mỵ Nhân và Thi Hữu


GẶP BÀI THƠ CŨ

Bài thơ người viết đã ba năm
Ta ủ trong mơ bỗng nẩy mầm
Ánh ngọc rỡ ràng trên nét chữ
Lời châu mê đắm giữa hoa tâm
Thất ngôn mà ngỡ thiên thu loạn
Bát cú còn nghe vạn cổ lầm
Nhật nguyệt lênh đênh từ buổi đó
Một mình thương nhớ nỗi buồn câm

Nỗi buồn nào cũng xót xa riêng
Mưa ướt hồn thơ khiến muộn phiền
Thả bóng lang thang trên lối mộng
Thu hồn lãng đãng ở non tiên
Ba năm đã tưởng nguôi tình nhớ
Một thoáng sao quên bẵng bạn hiền
Thốt gọi tên người mà hốt hoảng
Bốn bề tĩnh lặng, chẳng bình yên ...

CAO MỴ NHÂN

BÀI HỌA:


ĐỌC BÀI THƠ CŨ

Chấp bút thơ đề chẳng rõ năm
Đọc nghe rúng động đá bung mầm
Tám câu lấp lánh bừng thiên địa
Bảy chữ đằm sâu ngự khảm tâm
Phẩm giá muôn trùng như nguyệt tỏ
Dung nghi bách trượng dễ chi lầm
Linh tri thể nhập vào ngôn ngữ
Hố thẳm xa nhìn,ngỡ lặng câm

Hố thẳm soi từng thực,ảo riêng
Hồn liêu cổ độ rũ ưu phiền
Ngao du thủy tận vui niềm lữ
Thưởng lãm sơn cùng thỏa giấc tiên
Vỡ bóng Trang Sinh tường mặt cũ
Tàn cơn Hồ Điệp ngộ nhân hiền
Phiêu nhiên tiếp hiện hòa tâm cảnh
Phiến thạch hoa ngời đóa tịnh yên…

Lý Đức Quỳnh

TRANG CỔ BÚT

Lần trang cổ bút đã bao năm
Đọc lại run lòng ý dậy tầm
Ấm áp thơ bừng thơm ngát dạ
Long lanh tứ trỗi ngát tươi mầm
Oai nghi lịch lãm trăng thường tỏ
Tế hạnh trang nghiêm ấy khó lầm
Ráng đẹp Phật môn khơi ngữ nghĩa
Ngời hoa ẩn dụ nở lời câm

Lời câm thể nhập cỏi lòng riêng
Cổ độ trăng soi quét lụy phiền
Đạo pháp tồn tâm hòa bến lữ
Đèn thiền giữ ý thỏa bờ tiên
Hồn thanh dạ thản miền huyên náo
Trí ổn lòng an xứ tịnh hiền
Ấm lạnh phiêu nhiên chung cảnh trí
Vô thường tụ tán liễu đời yên.

Hương Thềm Mây
GM.Nguyễn Đình Diệm – 8.5.2018

VẾT SON BUỒN     

Hoa vườn chốn ấy vắng nhiều năm
Cây trái thay phiên đã mọc mầm
Hình ảnh quê xa buồn thắm ý
Chuyện tình  lỡ hẹn nhớ thâm tâm
Giang hồ đây đó đời hoan lạc        
Dấn bước phiêu du kiếp lỡ lầm   
Đôi lúc hướng về nơi cố quận
Lòng này chỉ biết nén sầu câm.

Một góc đường đời ước niệm riêng
Nhàn du những tưởng bớt ưu phiền
Thuyền neo sông vắng bên chùa Phật
Chân lạc rừng trầm sát cõi tiên
Có nhớ đời mình toàn bạn hữu
Đã quên thân phận vốn người hiền
Vẫn ưa  thích sống tuồng như vậy
Cho thỏa thích, tâm hồn lặng yên.

TRỊNH CƠ Paris
(10 Mai 2018)

GẶP TÌNH THƠ CŨ

Tình thơ em gởi trãi bao năm
Trang sách giở ra đã tưởng lầm
Nét viết  còn loang màu mực tím
Lời thư vẫn đậm sắc băng tâm
Tám câu bóng bẩy khơi chồi ý
Bảy chữ lênh đênh dậy búp mầm
Rồi cách xa nhau từ dạo ấy
Bây giờ nghĩ lại tại mình câm

Tại mình chẳng tỏ nỗi niềm riêng
Đến lúc người đi lại não phiền
Em đã an vui bờ bến mộng
Ta còn vương vấn giấc mơ tiên
Bấy lâu cứ ngỡ đà quên lãng
Nay lại không dè khó ngủ yên
Nhở gặp tri âm ngày tháng ấy
Chắc đành xem tựa bạn thân hiền

Songquang
                        5/9/2018
         
HỌA THƠ NĂM ẤY...*

Đã họa thơ cùng bạn mấy năm...
Vân gìn hạt giống vẫn ươm mầm.
Xem thơ ý ngọc chưa tường mặt.
Đã cảm vần say giữ nội tâm.
Sáng lạng dung nghi qua biến loạn.
Tươi ngời phong độ vượt bùn lầm.
Phương trời thăm thẳm ôm niềm nhớ...
Gìm chặt trong lòng nỗi lặng câm.

Trời xa...thầm ủ chút niềm riêng.
Bóng cá mù khơi khiến não phiền.
Ngơ ngẩn chân mây mong bóng nhạn.
Âm thầm án sách ngóng tờ tiên.
Đào phai mấy độ...đâu Thơ dịu ?
Mai rụng bao phen...vắng Tứ hiền !
Chẳng lẽ lòng nghiên khô cạn mực ?
Viết sầu giấy trắng dạ không yên !
 
                    Trúc Lệ Trần Lệ Khánh.
                               10-5-2018.
*  ( Lệ Khánh đã họa thơ bạn CMN năn 2014..)

NỖI RIÊNG

Thơ vẫn hòa theo những tháng, năm
Nào hay vần điệu đã gieo mầm
Tám câu mộc mạc không tình ý
Bảy chữ chan hòa thật chính tâm
Hãy để hồn thơ vui xướng họa
Đừng cho mộng mị chuốc mê lầm
Hỗn mang thiện địa từ khi ấy
Thơ viết xong rồi muốn lặng câm

Ta lặng câm từ những nỗi riêng
Mặc mưa nắng gội giữa ưu phiền
Tàn cơn binh lửa rời tay ngọc
Ngỡ buổi thanh bình bên dáng tiên
Biển cả chập chùng con sóng dữ
Phương xa mờ mịt cánh chim hiền
Ừ thôi, tất cả là hư ảnh
Thầm nhủ xin đời mãi tịnh yên!

                THA PHƯƠNG KHÁCH

TÌM VỀ ẢO GIÁC

Bài thơ đó viết gởi trăm năm
Lỡ ủ ba thu thoáng nẩy mầm
Hốt hoảng thất ngôn đang hoá đá
Ngại ngùng bát cú đã nhàu tâm
Ngọc chưa phai sắc còn tươi nét
Vàng chửa sai cân chẳng sợ lầm
Ta vẫn chờ người trên mỗi bước
Như là chữ nghĩa vốn sầu câm

Sầu câm thêm nặng mối tình riêng
Cứ muốn quên đi, tránh luỵ phiền
Lên núi, tìm đường về ảo giác
Vào rừng, thấy lửa cháy mơ tiên
Thì thôi thủa trước xa thần thoại
Đành đợi thời sau đọc thánh hiền
Xem thử lời xưa ươm nhật nguyệt
Có tròn ân nghĩa chốn thanh yên ...

              Hawthorne, May 11- 2018
                   CAO MỴ NHÂN 

THƠ NGƯỜI BẠN CŨ

Thơ hãy còn đây đã mấy năm,
Với bao chan chứa đượm tươi mầm.
Người xưa thôi đã lìa cõi tục,
Lời cũ còn nghe rõ thiện tâm.
Nét chữ thanh tao tìm giác ngộ,
Câu văn thắm thiết bỏ mê lầm.
Một trường vinh nhục cười trong đục…
Ngoảnh mặt mà đi cõi lặng câm !

Ta còn ở lại với buồn riêng,
Lòng chửa an nhiên bỏ cảm phiền.
Chốn đó con người luôn khổ hạnh,
Nơi này cuộc sống lắm ưu tiên.
Mảnh đời lưu lạc thân già cỗi,
Tâm tưởng ngùi thương chữ đạo hiền.
Tỉnh giấc nửa đêm ngồi tĩnh toạ…
Mà không tìm được nỗi lòng yên !

             Nhật Hồng Nguyễn Thanh Vân

TÌNH THƯ LƯU LUYẾN

Trao đổi tâm tình đã bấy năm
Dòng thư tươi sáng gởi ươm mầm
Tràn nghiên nét chữ xinh gieo ý
Khoả bút vần thơ đẹp nẩy tâm
Gởi mộng thu đông nào nghĩ quấy
Trao mơ xuân hạ chẳng  nghi lầm
Hồn phơi ánh nguyệt sương mù lối
Từ đó em buồn chỉ lặng câm

Thổn thức canh trường dấu nỗi riêng
Đêm ru giấc ngủ xoá ưu phiền
Đón đưa gió lộng say hương sắc
Vờn bắt mây ngà ngất cảnh tiên
Xao xuyến thương ai lời khiếm nhã
Bâng khuâng nhớ bạn giọng thanh hiền
Sóng lòng ấp ủ dâng thi bút
Giấy mực lan tràn phút lắng yên

                   Minh Thuý 
                  Tháng 5_2018

NIỀM RIÊNG CỦA ĐÁ

Bỗng thấy tấm hình nhạt dấu năm
Biết bao ký ức chợt bung mầm
Bờ môi tinh khiết in trong ý
Ánh mắt ngây thơ ẩn đáy tâm
Suối tóc thề này đâu nhớ lộn
Chiếc cằm chẻ ấy khó thương lầm
Trời nghiêng đất lệch từ hồi đó
Vóc dáng người xưa đá lặng câm

Đá lặng câm đầy thống khổ riêng
Trơ trơ ôm kín khúc ưu phiền
Xác chinh nhân ước cùng da ngựa
Thân chiến sĩ mơ vùi giấc tiên
Một thoáng bể dâu vào cổ tích
Một thời kỷ niệm bỗng nhu hiền
Gọi vời yêu dấu lời xa lạ
Tuế nguyệt thi gan vẫn chẳng yên!!

             Camthành, May 21, 2018
                        Tha Nhân

7 nhận xét :

  1. HTM KÍNH HỌA
    TRANG CỔ BÚT
    Lần trang cổ bút đã bao năm
    Đọc lại run lòng ý dậy tầm
    Ấm áp thơ bừng thơm ngát dạ
    Long lanh tứ trỗi ngát tươi mầm
    Oai nghi lịch lãm trăng thường tỏ
    Tế hạnh trang nghiêm ấy khó lầm
    Ráng đẹp Phật môn khơi ngữ nghĩa
    Ngời hoa ẩn dụ nở lời câm

    Lời câm thể nhập cỏi lòng riêng
    Cổ độ trăng soi quét lụy phiền
    Đạo pháp tồn tâm hòa bến lữ
    Đèn thiền giữ ý thỏa bờ tiên
    Hồn thanh dạ thản miền huyên náo
    Trí ổn lòng an xứ tịnh hiền
    Ấm lạnh phiêu nhiên chung cảnh trí
    Vô thường tụ tán liễu đời yên.
    Hương Thềm Mây
    GM.Nguyễn Đình Diệm – 8.5.2018

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn anh HTM !
      Em xin đưa lên trang chính.
      Chúc anh an lạc !

      Xóa
  2. Qua thăm bạn được thưởng thức hai bài thơ hay , nhưng với mình thì phải đọc và ngẫm nghĩ thì mới hiểu nỗi bởi lẽ mình dốt thơ mà ...Cảm ơn bạn thật nhiều .

    Tuần mới chúc bạn mãi an vui .

    Trả lờiXóa
  3. Nhờ Quỳnh góp bài họa với nữ sĩ CMN:

    NIỀM RIÊNG CỦA ĐÁ
    Bỗng thấy tấm hình nhạt dấu năm
    Biết bao ký ức chợt bung mầm
    Bờ môi tinh khiết in trong ý
    Ánh mắt ngây thơ ẩn đáy tâm
    Suối tóc thề này đâu nhớ lộn
    Chiếc cằm chẻ ấy khó thương lầm
    Trời nghiêng đất lệch từ hồi đó
    Vóc dáng người xưa đá lặng câm

    Đá lặng câm đầy thống khổ riêng
    Trơ trơ ôm kín khúc ưu phiền
    Xác chinh nhân ước cùng da ngựa
    Thân chiến sĩ mơ vùi giấc tiên
    Một thoáng bể dâu vào cổ tích
    Một thời kỷ niệm bỗng nhu hiền
    Gọi vời yêu dấu lời xa lạ
    Tuế nguyệt thi gan vẫn chẳng yên!!
    Camthành, May 21, 2018
    Tha Nhân kính họa với nữ Sĩ Cao Mỵ Nhân

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn anh THA NHÂN !
      Em xin được đưa lên trang chính.
      Kính chúc anh sức khỏe,an vui !

      Xóa
  4. Cám ơn Quỳnh nhiều,
    Độ này sức khỏe của tôi cũng không được tốt nên thơ thẩn cũng hầu như muốn xa lánh và cũng chẳng buồn lên nét...
    Thân chúc Quỳnh luôn vui khỏe và sáng tác thật nhiều nhé...

    Trả lờiXóa

*Đăng nhận xét,các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ.
Chú ý:đường link hình ảnh phải đặt cuối cùng.
*Cảm ơn các bạn đã thăm và chia sẻ!