Thứ Sáu, 30 tháng 9, 2016

TU


TU
Thấy đời tục lụy trở về tu
Giữa chợ tâm bình,ấy cũng tu
Cả nước dân oan còn đọa khổ
Thêm lời pháp thiện đã hành tu
Bồ Đề tự thể,không tìm kiếm
Phiền não đang là,hóa giải tu
Lúc loạn cà sa từng cởi bỏ
Đại Thừa bất thối rộng đường tu
Lý Đức Quỳnh

Thứ Tư, 28 tháng 9, 2016

TRÔNG VÀ NGẪM


RẬP KHUÔN
So vào “tứ ệ”*,ôi vừa cỡ
Thuận tiện như này,răng lại bỏ?
Lãnh đạo cha truyền tốt phải nêu
Uy quyền con nối ưu đừng nhổ
Người khôn miệng lưỡi rống nhiều lời
Tướng hảo hình dong phều lắm mỡ
Đứng vững ba chân ngạo nghễ cười
Mặc đời bêu rếu…oai nhờ hổ!
Lý Đức Quỳnh

*Tứ ệ:hậu duệ,quan hệ,tiền tệ,trí tuệ.

Thứ Bảy, 24 tháng 9, 2016

CÁI BỤNG-Lý Đức Quỳnh và Thi Hữu


CÁI BỤNG
Bụng dạ thù lù ăn uống no
Phì thân ních nịch phính phình to
Ra tay phù thủy tiêu diêu cuốc
Giấu cẳng ngư ông khốn nạn cò
Phỡn mặt ngồi cười hì hí hỉ
Trơ lòng nằm ngáy ọ ò o
Quai mồm nuốt sạch sành sanh hưởng
Cái bụng xem ra khéo biết trò !
Lý Đức Quỳnh

Thứ Năm, 22 tháng 9, 2016

HỌA THƠ ANH LIÊU ĐÌNH TỰ


THẠCH TƯỢNG
(Hoán vận)
Vời trông đã thấy…đẹp chi mà!
Thạch tượng bên hồ ngỡ dáng hoa
Một mảnh nghê thường vờn liễu biếc
Đôi gò bồng đảo bỡn trăng ngà
Chân tình vĩnh ái cùng vương miện
Mỹ ý nguyên trinh với lụa là
Dẫu biết trần gian là cát bụi
Tàn tro dĩ vãng,bóng chiều sa…
Lý Đức Quỳnh

Thứ Ba, 20 tháng 9, 2016

MANH CHIẾU GÓI ĐỜI


MANH CHIẾU GÓI ĐỜI

Gói đời manh chiếu sẽ về đâu?
Giữa buổi văn minh,lạc lõng sầu
Chở xác lòng thòng đưa thẳng cẳng
Thồ xe khập khễnh uốn cong đầu
Buồn trông phẩm giá hoen dầm bụi
Xót thấy lương tri ố nhuộm màu
Mạng sống dân nghèo nay quá rẻ
Gói đời manh chiếu sẽ về đâu?!
Lý Đức Quỳnh 

Chủ Nhật, 18 tháng 9, 2016

SẮC THU VÀ CÁNH MỘNG


SẮC THU VÀ CÁNH MỘNG
Đà Lạt không vàng sắc nắng thu
Ngàn hoa rất thực,dẫu sương mù
Đồi thông thắm lộng mời phiêu lãm
Thác nước trong ngần gọi lãng du
Khoáng đãng hồn chơi ngoài lả lướt
Bềnh bồng trí dạo giữa vi vu
Trời tung cánh mộng càng say đắm
Vũ điệu muôn trùng,nhạc gió ru
Lý Đức Quỳnh
Đà Lạt,20.8.2016 (18.7.Bính Thân)

Thứ Sáu, 16 tháng 9, 2016

NGÀN NĂM VỌNG MÃI


HÒN VỌNG PHU
Đứng mãi nơi này lạnh lắm không ?
Ngàn năm chỉ có ánh trăng lồng
Sương khuya thấm đẫm bờ vai rũ
Gió núi cào xơ mái tóc bồng
Tầm tã mưa tuôn nhòa mắt phượng
Nhòe hoen rêu phủ nhạt môi hồng
Rừng thông xào xạc lời an ủi
Mây khói che mờ nỗi nhớ mong
Sông Thu

Bài họa:

HOÀI MONG
Khơi trùng vọng mãi thấy gì không?
Gió bụi ngàn năm vẫn lộng lồng
Nỗi nhớ lìm im thành đá kết
Niềm thương lãng đãng hóa mây bồng
Đường qua hạnh phúc vừa ươm thắm
Lối đến uyên ương đã nhạt hồng
Duyên phận,hay do đời loạn biến
Trơ cùng nhật nguyệt những hoài mong
Lý Đức Quỳnh


VÀO THU
Anh Hạ chưa vơi phút ngỡ ngàng
Nàng Thu dìu dịu đã vừa sang
Êm đềm nhẹ tỏa hơi sương lạnh
Vô ý làm rơi chiếc lá vàng
Gió vẫn im lìm ngoài ngõ vắng
Mây còn lững thững cuối đồi hoang
Ô hay, có phải mùa đang chuyển ?
Sao thấy trong tim chút rộn ràng ?
Thục Nguyên

Bài họa:

HOÀI THU
Từ thuở em đi,chẳng ngó ngàng
Để màu thu quạnh nhuộm mùa sang
Lòng như viễn xứ  nhiều mây trắng
Trí tựa thâm sơn thiếu nắng vàng
Lặng lẽ sầu lên ngoài ngõ vắng
Âm thầm nhớ gọi giữa trời hoang
Trùng khơi sóng đuổi,tình xa ngái
Khó hẹn lòng vui đón rỡ ràng !
Lý Đức Quỳnh


NHỚ BẠN THƠ...
Thu tới Cúc vàng rực trổ hoa.
Bâng khuâng nhớ Bạn những ngày qua...
Vần thơ lặng úa theo mùa rụng
Cung nhạc sầu giăng lạnh khúc ca!
Thân dẫu lo toan nơi quyến tộc.
Lòng còn vương vấn chốn quan hà.
Vần thương viết gửi về kim hữu
Mà nỗi u hoài nghẹn xót xa...
Trần Lệ Khánh

Bài họa:

LẶNG LẼ BÊN HỒ
Bên hồ lặng lẽ một cành hoa
Úa rụng âm thầm,nắng gió qua
Thu thủy mơn man bờ liễu vỗ
Du thuyền lả lướt tiếng đời ca
Đôi chim xích lại tìm hương lửa
Lẻ nhạn tung bay mộng hải hà
Chẳng biết chiều nay trong ngõ quạnh
Ai về khơi ấm chút tình xa…
Lý Đức Quỳnh

HOÀI MONG
( Họa hoán vận)
Thu về rôn rã cúc đơm hoa
Thổn thức tơ lòng dĩ vãng qua
Nỗi nhớ đong đầy bao kỉ niệm
Niềm thương chan chứa mối tình ca
Đìu hiu ngõ trúc hoài đau đáu
Héo hắt canh chầy mãi xót xa
Đằng đẵng mấy mùa xoan lá rụng
Người xưa biền biệt chốn sơn hà
Liêu Đình Tự

*Rất mong quý anh chị và các bạn cảm thông cho sự ôm đồm của Quỳnh,khi đăng cả 3 bài xướng họa trong cùng một entry.Do thời gian có hạn,Quỳnh không thể làm khác được.
Kính chúc sức khỏe và an lành!

Thứ Năm, 15 tháng 9, 2016

CƯỚI TRÊN SÔNG PHỐ


ĐÁM CƯỚI TRONG MƯA
Trần thân hai họ rứa ông Trời ?
“Song hỷ lâm môn” ướt sũng rồi
Nước dẫu ngập chân nào dám nhảy
Thuyền dù quá mớn cũng liều bơi ?
Cô dâu, tội quá đành ngưng mếu
Chú rể, thương thay phải gượng cười
Mai mốt an bum đầy kỷ niệm
“Trăm năm hạnh phúc” lại càng vui !
Phan Tự Trí

Bài họa:

CƯỚI TRÊN ĐƯỜNG SÔNG
Tháng tốt…mà thôi,cũng ý Trời
Mưa tuôn,cống nghẽn,nước dâng rồi
Hôn trường bì bõm trên đường lội
Hỷ sự eo sèo giữa phố bơi
Chú rể cô dâu lòng nén khóc
Bà con làng xóm chuyện khơi cười
Nghĩa tình thắm thiết xuề xòa cả
Gian khó gieo mầm,nẩy lộc vui !
Lý Đức Quỳnh

ĐÁM CƯỚI MÙA NGÂU
Nợ duyên chứng giám bởi do Trời
Đám cưới mùa ngâu chuẩn bị rồi
Đàn rể xênh xang xe cặp mã
Nhà dâu tráng lệ thuyền công bơi
Đua nhau trăm họ ơn mưa móc
Ướt sũng song đôi phúc tiếng cười
Lội nước thầm mong tình thắm thiết
Thuỷ chung kỹ niệm mãi còn vui!
Hải Rừng
16/9/2016

Thứ Tư, 14 tháng 9, 2016

ĐƯỜNG TÌNH-Họa thơ anh Bụi Thời Gian

(Đường tàu,nhìn cũng giống đường tình)
BẾN TRẦN GIAN
(Nhất vận Thuận Nghịch Độc)
Thuận:
Rời đêm buốt lạnh bến gian trần
Gợi mãi vui buồn chuyện thế nhân
Hơi ấm chẳng màng thôi nghĩa tận
Sưởi nồng không nhớ khỏi tình thân
Lời khôn đủ ngọt bùi thi vận
Gởi khéo vừa cay vị rượu cần
Đời nản chán hôi duyên hẫm phận
Vơi đầy giọt đắng vạch từng phân...

Nghịch:
Phân từng vạch đắng giọt đầy vơi
Phận hẩm duyên hôi chán nản đời
Cần rượu vị cay vừa khéo gởi
Vận thi bùi ngọt đủ khôn lời
Thân tình khỏi nhớ không nồng sưởi
Tận nghĩa thôi màng chẳng ấm hơi
Nhân thế chuyện buồn vui mãi gợi
Trần gian bến lạnh buốt đêm rời ./.
LCT 110916

Bài họa:

ĐƯỜNG TÌNH
(Nhất vận Thuận Nghịch Độc)
Thuận:
Rời bến xót đau mãi bước trần
Hỡi ai còn hẹn lỗi tình nhân
Hơi tàn rụng đó trơ sầu hận
Sợi úa rơi chừ quạnh mến thân
Lời đắm đuối xưa người đón nhận
Lối êm đềm cũ  khách mong cần
Đời chao sóng gió rồi xuân tận
Vơi cạn níu lòng giữa biệt phân

Nghịch:
Phân biệt giữa lòng níu cạn vơi
Tận xuân rồi gió sóng chao đời
Cần mong khách cũ đềm êm lối
Nhận đón người xưa đuối đắm lời
Thân mến quạnh chừ rơi úa sợi
Hận sầu trơ đó rụng tàn hơi
Nhân tình lỗi  hẹn còn ai hỡi
Trần bước mãi đau xót bến rời
Lý Đức Quỳnh

Thứ Hai, 12 tháng 9, 2016

CHIỀU DU LÃM-Lý Đức Quỳnh và các Thi Hữu


CHIỀU DU LÃM
Ta kẻ miên du tận sóng trùng
Mù sương phương ấy,ngỡ phù dung
Phố hoa nắng rụng còn ngời mắt
Đà Lạt trời lên hẳn thắm lòng
Ngõ ý giao hoan miền hạnh ngộ
Nguồn tâm phối lạc chén kỳ phùng
Ủ thơm hương dậy bầu thiên địa
Thanh thoát phiêu tình ngọn lãng phong !
Lý Đức Quỳnh

Thứ Bảy, 10 tháng 9, 2016

TÌNH BẰNG HỮU


THI ĐÀN BẰNG HỮU
Bằng hữu kết thân vốn chẳng lâu
Mà sao tâm hợp ý tương cầu
Bạn trao bài xướng du dương điệu
Tôi gửi lời hòa uyển chuyển câu
Đường  luật chỉn chu thơ nặng túi
Tự do phóng khoáng rượu lưng bầu
Thi đàn tri kỉ tươi màu nhớ
Son sắt tình đời sánh bước nhau!
Liêu Đình Tự

Bài họa:

GẶP NHAU ĐÂY…
Tri phùng chẳng nệ gặp bao lâu
Thanh khí xưa nay tự ứng cầu
Bất cảm ngàn năm ngoài thoảng gió
Tương hòa nửa chữ đã thành câu
Tròn vui thi hữu thơ vung bút
Tận thỏa tình thân rượu dốc bầu
Nước chảy mây trôi,ai níu được
Bây giờ,có mặt,hãy cùng nhau…
Lý Đức Quỳnh

NGHĨA TRI ÂN
Cùng huynh đàm đạo chửa bao lâu
Ý đã thâm căn thỏa nguyện cầu
Thần tứ khơi thông đằm vía chữ
Diệu niêm kết dính dệt hồn câu!
Thi ngôn tri ngộ lời trau bút
Bằng hữu tương liên rượu dốc bầu!
Hội quán lãng phong quên tục lụy
Nghĩa tình đằm thắm mãi bên nhau!
12-2017
Nguyễn Huy Khôi


CUNG SẦU
( NĐT - ĐV )
Lỗi nhịp cung sầu cảm cố nhân
Trường canh lỡ giấc sợi tình ngân
Niềm xưa dạ trải thời hương phấn
Mộng cũ tơ vò thuở ái ân
Khiếm nhã thu vàng than tủi phận
Bơ phờ cảnh tím ngẫm buồn thân
Bề mi thắm lệ trông thờ thẫn
Chạnh khúc đàn khuya trổi não thần.
Liêu Đình Tự

Bài họa:

LỬA TÌNH
(Nđt)
Em về nhóm lại lửa tình nhân
Cả tiếng u trầm cũng vọng ngân
Thả bóng vàng phai miền nhạt nghĩa
Soi hình biếc lộng buổi hồng ân
Chờ đưa hối hả đường quê lạ
Để gặp êm đềm ngõ phố thân
Trổi khúc nghê thường đêm nguyệt lãng
Quỳnh tương mộng ướm thuở Lưu Thần
Lý Đức Quỳnh

Thứ Tư, 7 tháng 9, 2016

XIN TÌNH THU LÃNG QUÊN-Thy Lệ Trang và Thi Hữu


XIN TÌNH THU LÃNG QUÊN
(Thuận-nghịch độc)

Thuận :
Đêm trắng đêm thầm ta nhớ em
Vấn vương màu lá rụng bên thềm
Êm đưa sóng dạt bờ xa vắng
Lắng vọng tâm về chốn tịnh yên
Rèm lạnh giấc phai nồng tủi phận
Bóng tàn châu đẫm xót xa duyên
Nghiêng chao nguyệt gọi mùa thu đến
Miên viễn khúc sầu gửi lãng quên!

Nghịch:
Quên lãng gửi sầu khúc viễn miên
Đến thu mùa gọi nguyệt chao nghiêng
Duyên xa xót đẫm châu tàn bóng
Phận tủi nồng phai giấc lạnh rèm
Yên tịnh chốn về tâm vọng lắng
Vắng xa bờ dạt sóng đưa êm
Thềm bên rụng lá màu vương vấn
Em nhớ ta thầm đêm trắng đêm !

                       Thy Lệ Trang

Thứ Hai, 5 tháng 9, 2016

CẢM ƠN


ƠN
Ơn Trời hơi thở giữa hư không
Ơn cánh cò chao mượt cánh đồng
Ơn bạn chăm nom đời khốn khổ
Ơn người giúp đỡ kiếp long đong
Ơn ai sớm hỏi thôi phiền não
Ơn kẻ chiều lo bớt phập phồng
Ơn khắc khoải tìm khi vắng bóng
Ơn đây xin giữ mãi trong lòng

Ơn đây xin giữ mãi trong lòng
Ơn gió đưa hương tỏa ấm nồng
Ơn lối cũ soi tường mạng mạch
Ơn đường xưa rọi tỏ tông phong
Ơn chiều un khói về khe suối
Ơn tối thắp trăng xuống ruộng đồng
Ơn tánh trầm tư luôn bất động
Ơn hào khí ngát giữa non sông
Lê Đăng Mành

Bài Họa:

CẢM
Cảm nỗi đời “thành,trụ,hoại,không”
Cảm trăn trở gởi tiếng tơ đồng
Cảm đường sinh tử vui tàn rụng
Cảm bước trầm luân khổ lắc đong
Cảm giấc chiêm bao dài đỏng đảnh
Cảm cơn mộng mị chút phiêu phồng
Cảm lời thi thiết tình tri ngộ
Cảm trí hiền minh nhóm lửa lòng

Cảm trí hiền minh nhóm lửa lòng
Cảm duyên bằng hữu đến khơi nồng
Cảm an bình dẫu ngày hoang địa
Cảm thảnh thơi dù tối lãng phong
Cảm khái bao dung tình rộng ngõ
Cảm ơn độ lượng nghĩa xanh đồng
Cảm từng ngọn cỏ màu hoa dại
Cảm nhật nguyệt ngời tỏa núi sông
Lý Đức Quỳnh

Thứ Bảy, 3 tháng 9, 2016

CHÚ CUỘI


MUỐN LÀM THẰNG CUỘI
Đêm thu buồn lắm! Chị Hằng ơi!
Trần thế em nay chán nữa rồi
Cung quế đã ai ngồi đó chửa?
Cành đa xin chị nhắc lên chơi
Có bầu có bạn can chi tủi
Cùng gió cùng mây thế mới vui
Rồi cứ mỗi năm rằm tháng tám
Tựa nhau trông xuống thế gian cười.
TẢN ĐÀ

Bài họa:

BẠN CÙNG CHÚ CUỘI
Cuộc thế lưu đày,Chú Cuội ơi !
Tư duy ngột ngạt bủa vây rồi
Cành đa thuở trước còn bay nhỉ?
Quảng nguyệt bây chừ muốn dạo chơi
Cứ mãi chia lìa nhìn trộm nhớ
Sao bằng hội nhập thấy trào vui
Cùng nhau vượt thoát đời cô lập
Sống thỏa mông mênh giữa rộn cười
Lý Đức Quỳnh
Kính họa

*Những thi phẩm của các bậc tiền bối rất hay.Cái tình man mác,cái ý đằm sâu.Quỳnh đọc rất thích,muốn giới thiệu đến quý anh chị và bạn hữu cùng thưởng lãm.Nên Quỳnh đã mạo mội làm bài họa cho có bài bản,như một cái cớ để trình bày.Rất mong quý anh chị và các bạn thông cảm cho hành vi thất lễ này.Kính chúc sức khỏe và hạnh phúc đến quý vị!


THU SẦU
(Ngũ độ thanh)
Chỉ thấy thu sầu tiễn mộng đi
Tìm trong quá vãng tuổi kiêu kỳ
Tôn thờ dáng mảnh anh hùng dại
Vọng tưởng môi mềm thiếu nữ si
Thuở trước tình yêu làm tuột mãi
Ngày sau hạnh phúc hỏi mong gì
Từng không lá đổ cành khô rụng
Vội vã thay mùa chẳng tiếc chi
Minh Hien

Bài họa:

TÀN THU
(Nđt)
Mưa chiều rả rích,tiễn ngày đi
Để những hờ vui hết hạn kỳ
Xót trả tình xưa vày lệ hẫng
Đau cầm mộng cũ nhốt hồn si
Lòng côi đón mãi…còn vô vọng
Bóng lẻ chờ thêm…mãn nguyện gì?
Lá rụng thu tàn hoang hoải vẫn
Giăng mù  lũng nhớ,hẹn hò chi !
Lý Đức Quỳnh

VỠ MỘNG
Đêm dài lặng lẽ nhớ người đi
Bữa ấy chia tay chả hẹn kỳ
Đổ lệ tình đau hồn đắm hẫng
Cay lòng nghĩa úa dạ mê si
Đường mây khói tỏa mong sao có
Biển ý ngàn khơi đợi được gì
Quạnh quẽ phòng không sầu lẻ bóng
Cam đành vỡ mộng nói năng chi
GM.nguyễn Đình Diệm