Thứ Bảy, 31 tháng 10, 2015

HỌA THƠ ANH NGUYỄN GIA KHANH


AN TỌA
(Bát vận đồng âm)
Đã biết tình xưa chóng nhạt nhòa
Và tuồng bất nghĩa cứ điêu ngoa
Đành vui với bút vần thơ họa
Bớt tủi cùng trăng chén rượu hòa
Mặc bợm nhiều trò toan khuấy khỏa
Thây đời lắm kẻ rắp lu loa
Thì ta vẫn thảnh thơi an tọa
Mở mắt, mà thôi…cũng tựa lòa.
            Nguyễn Gia Khanh

Bài họa :
BẤT TỌA
Gió khuya đèn đuốc lắm khi nhòa
Oan khúc chân tình chịu tiếng ngoa
Tai ách chưa mời mà đến đọa
Nghĩa nhân sẵn đón cứ thôi hòa
Người kia bất ý sang mồi hỏa
Kẻ nọ vô chừng tới phát loa
Cố ủi an lòng cơn nổi đóa
Đành cam sống cảnh tựa như lòa !
                 Lý Đức Quỳnh
                 ĐN,26/10/2015


HỒN QUÊ
Nắng rụng trời xa ráng ửng hường
Trông về cố quận mắt buồn vương
Người ngơ ngác đợi thuyền trên bến
Kẻ nhạt nhòa in bóng cuối đường
Cuốc vọng nhặt thưa lời luyến bạn
Đàn ngân trầm bổng khúc ly hương
Loang chiều khói bếp hòa sương trắng
Chợt lắng hồn quê nỗi đoạn trường.
                 Nguyễn Gia Khanh

Bài họa:
QUA LỐI THU CHIỀU
Nắng rơi phía núi ửng lên hường
Trên nhánh thu gầy quyện nhớ vương
Mấy chiếc lá vàng chao trước gió
Đôi chùm hoa dại nở ven đường
Lời ong vút vít đang thèm mật
Cánh bướm chùng chình đã khát hương
Quãng vắng nghe chiều buông ngõ tối
Lòng thao thức đợi sáng đêm trường !
                       Lý Đức Quỳnh
                       ĐN,12/10/2015

QUÊ XƯA
Sông xưa phận bạc kiếp má hường
Thuở ấy xa xôi giọt lệ vương
Đất khách chiều buông sầu vạn nẻo
Quê nhà nguyệt tỏa tủi trăm đường
Mơ màng thổn thức hoài quê cũ
Tỉnh giấc đìu hiu chạnh cố hương
Dõi mắt trông về nơi tứ xứ
Thương ai bỗng nhớ đoạn can trường.
                    Ngọc Liên Nguyễn


VU LAN
Ngâu đà rả rích giọt lâm li
Lễ hiếu Vu Lan lại hẹn kỳ
Mẹ ở trên trời vui bóng hạc
Con quỳ trước ảnh lạnh bờ mi
Hoa cài ngực ấm nào vô vọng
Kệ niệm canh thâu há bất nghì
Ước mẫu thân về nương cõi Phật
Mây hồng nâng nhẹ cánh thiên di.
                  Nguyễn Gia Khanh

Bài họa:
VỀ CÕI LẠC
Cám cảnh thân nghèo buổi loạn ly
Gánh con biền biệt giã kinh kỳ
Cơm ngày trẹo cẳng tìm xanh mặt
Áo tối chong đèn vá trắng mi
Xa xót nỗi đời vô cảm mẫn
Đớn đau niềm thế bất tư nghì
Vũng lầy vượt thoát đường sinh tử
Tới cửa phương về cánh hạc di !
                  Lý Đức Quỳnh
                  ĐN,14/8/2015


MAY RỦI
Sách hay dẫu nát vẫn thơm lề
May rủi…thây đời cứ mải mê
Nếu chẳng trời khùng mang bão đến
Thì đâu đất hạn nhận mưa về
Bình an đã có qua đau đớn
Hạnh phúc nào không trải tái tê
Ngẫm cuộc phù sinh như tấn kịch
Màn buông ắt rõ mặt vai hề !
            Nguyễn Gia Khanh

Bài họa:
VÒNG ĐỜI
Dẫu biết đường quanh phải giữ lề
Mà lòng luẩn quẩn giữa đam mê
Ra đi,mỏi ngóng chưa lần đến
Ngoảnh lại,mòn trông chẳng lối về
Khổ đã cuồng quay lên mắt dại
Đau còn rún rẩy đến môi tê
Vin trò hí lộng đời đang diễn
Bấm bụng cười suông nhập cuộc hề !
                      Lý Đức Quỳnh
                      ĐN,25/6/2015



Thứ Tư, 28 tháng 10, 2015

NHỮNG BUỔI CHIỀU QUÊ


HIÊN ĐỜI CHIỀU
Ung dung dạo bước nắng hoa thêu
Dạ hứng riêng mình giữa tịch liêu
Ngắm núi mây bay thông lặng ngẫm
Xem đồng lúa chín sáo ru diều
Vào chùa vấn đạo cùng sư cụ
Vãn cảnh sơn lâm cậy bạn tiều
Tự tại hiên đời lan cúc trúc
Vui đời hạc nội lắng tâm chiều
          GM.Nguyễn Đình Diệm

Bài họa:
SẮC ÁNH HOÀNG HÔN
Bảng lảng tơ trời nắng dệt thêu
Hoa vàng rộ nở kín trùng liêu
Tầng không khoáng đãng gom vào mắt
Đỉnh núi vời cao thả vút diều
Quyện sáo lưng trâu về trẻ mục
Hòa ca lối suối bước phu tiều
Hoàng hôn sắc phối màu thiên địa
Tạo hóa thường an buổi lặng chiều !
                         Lý Đức Quỳnh

CHIỀU SƠN CƯỚC
Ráng bủa trời xa tấm thảm thêu
Hắt hiu từng giọt nắng hoang liêu
Xôn xao bến nước buông chèo mái
Lã chã màn sương nhuộm bóng diều
Mõ điểm mênh mang lời kệ sãi
Đường xuôi đủng đỉnh bước chân tiều
Êm êm một thoáng miền sơn cước
Để cõi lòng say mãi với chiều !
              Nguyễn Gia Khanh

CHÂN DUNG CHIỀU
Dạo bước chiều thu nắng nhẹ thêu
Ung dung chiếc bóng giữa hoang chiều
Phong sương áo bạc phai màu tóc
Lệ đá vai sờn nhạt sắc tiều*
Lắm cuộc nương dâu lòng lặng thấm
Bao tình bãi bể dạ cô liêu
Hoa tàn nguyệt khuyết còn chi nhỉ
Hết gió lìa dây rụng cánh diều
Bách Minh Tuệ
*Tiều : Tiều tụy


GÓC QUÊ XƯA
Một đám mây xua cánh nhạn sầu
Trời chiều sương xuống ngập vườn ngâu
Ngoài sân lá đổ mùa cau rụng
Trước ngõ hoa rơi trắng ngọn trầu
Phố cũ mưa đan sầu cổ độ
Quê nghèo gió phủ mái thiền nâu
Mẹ cha một cõi không về nữa
Xao xuyến hồn đêm tiếng nguyện cầu ./.
                    LCT (Bụi Thời Gian)

Bài họa:
LÒNG QUÊ
Trời xưa đã dệt mấy cung sầu
Nước cuộn chia bờ lệ tủi ngâu
Dãi nắng mưa dầm,men nhạt rượu
Cời hương lửa nhóm,lá khô trầu
Còn neo đỉnh mộng bàn tay ấm
Mãi ám sâu lòng ánh mắt nâu
Lắm nỗi luân trầm bất xứng ý
Đời như đêm vọng tiếng kinh cầu !
                    Lý Đức Quỳnh

LẺ BẠN
Chân trời lẻ bóng nhạn cô sầu
Xế bóng chiều nghiêng nhỏ lệ ngâu
Gió thổi hàng cau lùa lá rụng
Ráng giăng liếp cỏ chạm hoe trầu
Mây về lối cũ lòng nhung nhớ
Nắng đến thềm xưa dạ úa nâu
Lặng lẽ ngày buồn không chốn trú
Bâng khuâng tiếng vạc gọi kinh cầu
             GM.Nguyễn Đình Diệm

MỘNG SẦU
Mây bay khuất nẻo gió mang sầu
Mượn khúc than lời giọt lệ ngâu
Mấy độ êm đềm tìm mắt biếc
Bao mùa lặng lẽ nhớ ngài nâu
Vầng trăng bỏ lỡ làn hương bưởi
Ánh nguyệt chờ mong bóng ngọn trầu
Mộng ước tình duyên chưa trọn vẹn
Ra đi gửi lại để qua cầu..
                 NgocLienNguyen

Chủ Nhật, 25 tháng 10, 2015

THỰC CHỨNG


THỰC CHỨNG
Gang thép quan mình:Biển,...nhị Sa…
Lời như thoảng gió,nó tà tà
Hết xây đảo nổi,dầu loang vết
Lại đánh tàu chìm,miệng phóng loa
Chí quyết nhai thun đời trước thụt
Tâm thành đội nón kiếp sau ra
Để trâu ỉn hóa bùn rơi vãi
Khó bịt dân lòng nỗi ấm a !
             Lý Đức Quỳnh

*Bài này Q viết đã lâu,nay đọc lại vẫn còn tính thời sự,Q xin giới thiệu cùng quý anh chị và các bạn hữu.Quỳnh có cảm tưởng thế hệ chúng ta đang nghiêng gánh nặng trút vào vai cho thế hệ con cháu.Dự tưởng,với thời gian và sức nặng lũy tiến,có thể,đời sau sẽ tiếp tục khất nợ hoặc ngồi viết điếu văn.Lịch sử là thế,cũng như cuộc sống,có lắm sắc màu….Nhưng không phải ngẫu nhiên,mọi sự hình  thành,thoái hóa và mất đi trong mạng lưới nhân quả,tương sinh tương diệt.Bối cảnh khách quan có tác động,nhưng tâm ý là cốt lõi.Kính chúc quý anh chị và các bạn nhiều sức khỏe,niềm vui và hạnh phúc !

Thứ Sáu, 23 tháng 10, 2015

HỌA THƠ CỤ NGUYỄN KHUYẾN


BẠN ĐẾN CHƠI NHÀ

Đã bấy lâu nay,bác tới nhà
Trẻ thời đi vắng, chợ thời xa
Ao sâu nước cả, khôn chài cá
Vườn rộng rào thưa, khó đuổi gà
Cải chửa ra cây, cà mới nụ
Bầu vừa rụng rốn, mướp đương hoa
Đầu trò tiếp khách, trầu không có
Bác đến chơi đây ta với ta.
               Cụ Nguyễn Khuyến

Bài họa:
BẠN VÀO THĂM BẠN

Dừng xe cửa mở,bạn lên nhà
Vợ bận ngân hàng,con học xa
Gặp bữa đạm thừa,rau thế thịt
Nhằm khi mỡ bớt,cá thay gà
Tim nhồi,rượu ấy,nhanh chân quạng
Huyết áp,bia nầy,chóng mắt hoa
Thuốc kỵ,trà kiêng,mua chẳng dám
Bạn vào thăm bạn,ta còn ta !
                       Lý Đức Quỳnh

MỪNG BẠN VIẾNG NHÀ
Lâu quá hôm nay bác viếng nhà
Một mình bệnh lão chả bước xa
Tiền hưu chửa lĩnh trơ thân á
Bạc bỗng không chi trọi xác già
Của nã xưa nay bần bách cả
Gia can đã bấy sạch thanh nha
Thôi thì đãi bạn mừng chung lá
Vối mới pha thơm tạm mượn trà
             GM Nguyễn Đình Diệm

BẠN ĐẾN THĂM
Mở cửa mời huynh hãy viếng nhà
Thân tình bạn hữu mãi luôn xa
Cầm tay gần gủi mắt ứa lệ
Nắm cổ ân cần miệng nở hoa
Bảo vợ ra quầy mua cút rượu
Sai con đến quán kiếm miếng gà
Bày bàn hai đứa cùng nâng chén
Thỏa mãn tâm tình ấy với ta
                   Bách Minh Tuệ

BẠN ĐẾN CHƠI NHÀ
Hôm nay đón bác tới thăm nhà
Vợ đã ra đồng để cấy -xa
Ao trước khô rồi không thả cá
Vườn sau hẹp quá chẳng nuôi gà
Chuối xanh mới nụ chưa thành quả
Mướp đắng đầu mùa chửa kết hoa
Hút điếu thuốc Lào bàn thế sự
Đôi vần thơ phú tặng hai ta

TB,thứ 4 (26/08/2015-13/07 Ất Mùi)
Sonca

Thứ Tư, 21 tháng 10, 2015

HUẾ-QUÊ HƯƠNG VÀ TÔI

Chùm thơ gởi Huế:

NHỚ
Núi Ngự sương giăng phủ đỉnh mờ
Trường Tiền áo trắng quyện hồn thơ
Hương Giang gió lộng làn mây xỏa
Vĩ Dạ trăng lên ngã bóng chờ
Lặng lẽ chân chiều khu Thượng Tứ
Ngập ngừng bước tối Ngọ Môn mơ
Tiếng chuông Thiên Mụ buồn xa vắng
Nỗi nhớ em như sóng vỡ bờ …

ĐÊM HUẾ (1)
Hương Giang đêm lộng ánh trăng vàng
Ngọn sóng xô bờ bọt vỡ loang
Núi Ngự màn sương rơi trắng xóa
Vân Lâu thảm cỏ phủ mây ngàn
Câu hò trăn trở nghe sâu lắng
Điệu lý mơ màng vọng bến sang
Lữ khách chìm trong cơn mộng ảo
Nghiêng lưng dỗ giấc ngủ mơ màng...
  
ĐÊM HUẾ (2)
Du dương tiếng nhạc vẳng đôi bờ
Bến Ngự trăng tàn bóng ngẫn ngơ
Vườn cảnh Thiên An hàng liễu rũ
Sảnh đường Thượng Uyển ánh sao mơ
Điệu hò Mái đẩy mênh mang gió
Câu hát Nam ai lạc lõng chờ
Dưới bến Vân Lâu ngồi lặng lẽ
Đợi người năm tháng dệt tình thơ ./.
                LCT (Bụi Thời Gian)

Chùm thơ họa:
Huế-Quê Hương&Tôi

HỒI TƯỞNG
Trăng lu một thuở biết trăng mờ
Ấy lúc tâm hồn dệt ý thơ
Áo trắng bâng khuâng lèn mắt đợi
Đường thơm dáo dác rão chân chờ
Thiên Thai đón hẹn vào ươm mộng*
Vọng Cảnh đưa thề đến ủ mơ**
Mãi khói sương giăng mù viễn tượng
Tình đau bão lũ nước chia bờ !

*&**là tên 2 ngọn đồi ở bờ nam Sông Hương,phía dưới chân núi Ngự Bình.

HUẾ XA
Từ độ trời quê nắng vọt vàng
Âm thầm lệ nén giọt sầu loang
Trường Tiền mai mốt niềm xa thẳm
Núi Ngự rồi đây nỗi ngút ngàn
Giã biệt cố hương,nào bến hẹn
Đi tìm đất mới,chẳng bờ sang
Sao đành dứt áo con lìa mẹ
Ước vọng đoàn viên,dẫu muộn màng !

HUẾ LÒNG
Gần bốn mươi năm nặng trĩu bờ*
Con đò lạc nẻo giữa bơ ngơ
Chiều treo mắt nhớ lên miền vọng
Sáng đón mi sầu cuối giấc mơ
Nếu hỏi lòng còn hay hết đợi
Xin thưa dạ mãi chẳng thôi chờ
Quê hương khế ngọt…và muôn nỗi
Mượn chữ gieo tình mấy luống thơ !
                    Lý Đức Quỳnh

Bài họa:
Đêm nghe tiếng hát vọng ven bờ.


Vào đây hoạ góp mấy vần thơ
Vơi bớt tương tư nỗi đợi chờ
Xóm Vĩ luôn mong ngày tái ngộ
Dòng Hương mãi nhớ tuổi sầu mơ
Trường -Tiền gió sớm ai đưa đón ?
An- Cựu đò trưa nắng ngẩn ngơ...
Muôn dặm xa quê lòng khắc khoải
Đêm đêm tiếng hát vọng ven bờ...
voduonghonglam
[vophubong]

*Tết Mậu Thân 1968 gia đình lánh nạn,vào Cam Ranh,Khánh Hòa.Quỳnh ở lại,đi học,năm 1972 nghe mẹ đau nặng mới trở lại quê.Năm 1977,giã quê biền biệt đến nay chưa lần về thăm Huế....

Thứ Hai, 19 tháng 10, 2015

CÒN GIẤC MƠ PHAI


THU PHAI
(Thuận - Nghịch độc)
Trường dặm xót thu bóng dạt trôi
Lẻ đơn hồn tủi lặng im ngồi
Vương buồn sắc úa trơ tàn mộng
Chuốc đắng men sầu thấm héo môi
Đường lạnh phủ rêu mờ mịt lối 
Gốc khô phơi nụ chỏng chơ chồi              
Phương xa nhạn vắng hoài đưa tiễn
Sương gió ngập lòng bủa cút côi.

Đọc ngược:
Côi cút bủa lòng ngập gió sương
Tiễn đưa hoài vắng nhạn xa phương
Chồi chơ chỏng nụ phơi khô gốc
Lối mịt mờ rêu phủ lạnh đường
Môi héo thấm sầu men đắng chuốc
Mộng tàn trơ úa sắc buồn vương
Ngồi im lặng tủi hồn đơn lẻ
Trôi dạt bước thu xót dặm trường.
              Nguyễn Gia Khanh

Bài họa:
CÒN GIẤC MƠ PHAI
Trường miên bóng quạnh mãi đời trôi
Nhớ gọi tình xa xót lặng ngồi
Vương mắt ánh ngời đêm hẹn nguyệt
Đọng mơ niềm ngát nụ chờ môi
Đường chia bến mộng bờ chao sóng
Lối rẽ mùa yêu nhánh nghẹn chồi
Phương biệt theo chiều mòn mỏi đợi
Sương mù đỉnh núi chạnh lòng côi !

Đọc ngược:
Côi lòng chạnh núi đỉnh mù sương
Đợi mỏi mòn chiều theo biệt phương
Chồi nghẹn nhánh yêu mùa rẽ lối
Sóng chao bờ mộng bến chia đường
Môi chờ nụ ngát niềm mơ đọng
Nguyệt hẹn đêm ngời ánh mắt vương
Ngồi lặng xót xa tình gọi nhớ
Trôi đời mãi quạnh bóng miên trường !
                            Lý Đức Quỳnh

Bài họa:
TÌNH PHAI
Thương mối biệt tình cảnh mộng trôi
Lệ buồn im bóng lặng yên ngồi
Vương sầu lệ ứa hồn đơn lạnh
Ngấm khổ ly tan dạ cút côi
Đường quạnh gió giăng mù tối nhánh
Lối hiu mây phủ mịt mờ chồi
phương xa nhạn biệt tình hoài ngóng
Sương lạnh cô lòng buốt giá môi

Đọc ngược:
Môi giá buốt lòng cô lạnh sương
Ngóng hoài tình biệt nhạn xa phương
Chồi mờ mịt phủ mây hiu lối
Nhánh tối mù giăng gió quạnh đường
Côi cút dạ tan ly khổ ngấm
Lạnh đơn hồn ứa lệ sầu vương
Ngồi yên lặng bóng im buồn lệ
Trôi mộng cảnh tình biệt mối thương
                 Bách Minh Tuệ

Bài họa:
VƯƠNG TÌNH
Vương biệt cách tình thả lệ trôi
Thấm sầu nhìn bóng xót yên ngồi
Thương người tủi dạ mơ cay lối
Nhớ kẻ phai lòng mộng đắng môi
Đường vắng ướt mưa mờ mịt lối
Ngõ hiu rêu phủ kín mù chồi
Đưa người lúc ấy sầu mong nhớ
Sương thấm đêm dài lạnh cút côi

Đọc ngược:
Côi cút lạnh dài đêm thấm sương
Nhớ mong sầu ấy lúc người đưa
Chồi mù kín phủ rêu hiu ngõ
Lối mịt mờ mưa ướt vắng đường
Môi đắng mộng lòng phai kẻ nhớ
Lối cay mơ dạ tủi người thương
Ngồi yên xót bóng nhìn sầu thấm
Trôi lệ thả tình cách biệt vương
            GM.Nguyễn Đình Diệm

*Quỳnh xin lỗi vì đã post nhầm bài Thu Tha Hương !

Thứ Sáu, 16 tháng 10, 2015

HỌA THƠ ANH NHẬT NGUYÊN


SÓNG LÒNG
Mây vờn bến mộng nỗi mênh mông
Tiếng sóng cô đơn vỗ nát lòng
Trắng muốt góc trời sương tuyết phủ
Đen ngòm ngọn núi gió mưa đông
Sầu chân lữ khách chưa dừng lại
Hận bước giang hồ chẳng thể mong
Lạc bước khi chiều con phố ngủ
Tình đời cay đắng lắm hay không ?...
                         Nhật Nguyên
                            8/6/2015

Bài họa:
HOANG LÒNG
Bóng quạnh thêm sầu ánh nguyệt mông
Hoang khuya trút lạnh xuống vây lòng
Nhớ khi nắng óng ngày khơi hạ
Mà xót sương mù tối ủ đông
Bợt bạc màu pha nào thắm hẹn
Lô nhô nét vẽ chẳng tròn mong
Người thêu mảnh lụa thành khăn gấm
Hóa kiếp ta đời gió lãng không !
                        Lý Đức Quỳnh
                      Đồng Nai,8/6/2015


KHÚC TÌNH CA
Người vẫn bên ai dấu mặn nồng
Khúc tình ta dệt nhuốm màn đông
Trăng suông mắt nhắm niềm đau khẻ
Gió ghé môi hôn nỗi chạnh lòng
Lãng tử bao mùa say mộng đắm
Phong trần một kiếp ước mơ mong
Câu thơ đêm cuộn cùng tơ nhện
Cứ mãi xoay quanh sợi chỉ hồng ./.
                         Nhật Nguyên
                           26/6/2015

Bài họa:
KHÚC TÌNH ĐÔNG
Rồi khi nhạt thắm đã thưa nồng
Ấy lúc chim ngàn đậu trú đông
Nháo nhác vườn hoang tìm lót ổ
Bơ ngơ mộ địa đến phơi lòng
Đường xưa lối cũ chừ thôi đợi
Chốn hẹn nơi hò cũng vắng mong
Góp hết yêu thương dài mộng mị
Về chôn đáy huyệt thuở mơ hồng !
                        Lý Đức Quỳnh
                        ĐN,27/6/2015

GỬI LẠI
Đến lúc tình phai bớt mặn nồng
Buồn vui lắm buổi nhuốm sầu đông
Chiều về lặng lẽ ru hồn nhớ
Tối đến âm thầm ngắm nguyệt mong
Xóm nhỏ sông chờ vơ vẫn dạ
Đường làng bến hẹn ngẫn ngơ lòng
Gom từng kỷ niệm vào quên lãng
Gửi lại muôn trùng chút bụi hồng
                  Bách Minh Tuệ

MÒN PHAI
Mòn phai kỷ niệm buổi duyên nồng
Một kiếp phong sương lạnh lẽo đông
Một thuở yêu người hồn đắm đuối
Bao thời mến kẻ dạ thương mong
Như chim ấm tổ tình chan chứa
Tựa bướm êm hoa mộng thắm lòng
Nghĩa cũ tình xưa chừ hết đợi
Mòn phai kỷ niệm buổi duyên nồng
                   GM.Nguyễn Đình Diệm

VỌNG TƯỞNG
Hương xưa tỉnh giấc rã phai nồng
Nhạt nhẽo vô tình cơn gió đông
Cạn ít men cay cho gặp được
Thêm nhiều vị đắng thỏa chờ mong
Đêm dài vất vả tường thương cảm
Ngày ngắn gian truân hiểu xót lòng
Hạnh phúc bên nhau giờ rẽ hướng
Còn đâu kỷ niệm giấc mơ hồng..
                     Ngoc Lien Nguyen

Thứ Ba, 13 tháng 10, 2015

LẮNG LÒNG NGHE


CHẠNH LÒNG
Ngắm ánh chiều buông chạnh cõi lòng
Nghe hồn nặng trĩu những niềm mong
Này duyên hỏi có nên chờ đợi
Đã nợ sao hoài để ngóng trông
Một kiếp tao nhân còn lẻ bóng
Nghìn thu thục nữ vẫn đơn phòng
Ngoài kia gió trở buồn xa vắng 
Biết cánh chim bằng lạnh lẽo không ?
                             Mùa Thu 6/6/15

Bài họa:
LẮNG LÒNG NGHE
Nhiều khi nhớ ủ đến mềm lòng
Cụ cựa trở mình dậy nỗi mong
Những tưởng vàng lay chiều thỏa ước
Nào dè tím rụng phía mòn trông
Cầm canh gõ nhịp câu nam đáo
Vọng nguyệt so dây điệu nữ phòng
Gảy khúc tiêu tao còn mộng dở
Ru đời sóng soải giấc hoài không !
                           Lý Đức Quỳnh
                            ĐN,7/6/2015

MONG CHỜ
Lệ ứa thâu đêm khắc khoải lòng
Thuyền tình lạc hướng chẳng hoài mong
Đường tơ mượn khúc ai chờ đợi
Giọt ái buông lời kẻ ngóng trông
Thuở ấy đò kia còn lẻ phận
Mùa đây chốn nọ lại cô phòng
Mưa thương gió giận buồn phai sắc
Bóng đã xa rồi cứ ngỡ không..
            NgocLienNguyen

BUỐT ĐỜI
Chiều qua bến cũ chạnh tơ lòng
Lặng nhớ ngày xưa những mỏi mong
Dĩ vãng buồn vui bờ kỷ niệm
Âm thầm lắng đọng bến hoài trông
Cô đơn lối mộng mờ sương khói
Quạnh quẻ đường mơ nhạt khách phòng
Trách kẻ quên thề xuân trắc trở
Thời gian thấm thoát buốt đời không!
           GM.Nguyễn Đình Diệm

KHẮC KHOẢI ĐÊM
Khắc khoải canh dài lệ nhỏ lòng
Tình đầu lạc bến mãi hồn mong
Cung tơ dạo khúc sầu ly biệt
Bể ái neo tình mỏi đợi trông
Một dạo bên nhau tình thắm thiết
Bao thời cách trở mộng hoài không
Mưa xang nắng tạc buồn đau nhớ
Lẻ bóng đêm về quạnh quẽ phòng
           Bách Minh Tuệ

*Quỳnh vẫn còn nhiều bài họa với bạn hữu,chưa giới thiệu hết được.Đây là bài họa với bạn bên Phây đã lâu,nay Quỳnh post lên giới thiệu cùng quý anh chị và các bạn.Kính chúc sức khỏe và hạnh phúc !

Chủ Nhật, 11 tháng 10, 2015

LÃNG PHIÊU

                                         

CÒN VƯƠNG
Ngày êm biển lặng lóe mây hồng
Sóng vỗ long lanh rạng ánh đông
Cát trắng lao xao đùa sóng nước
Dừa xanh lay lắc giỡn tầng không
Ngàn khơi gió thổi luôn nhung nhớ
Vạn dặm thuyền đi mãi mỏi mong
Kẻ ở chân trời tình tưởng mộng
Người vương kỷ niệm xốn xang lòng.
             GM.Nguyễn Đình Diệm

Bài họa:
LÃNG PHIÊU
Cát bụi vào mơ đón nguyệt hồng
Đêm dài trở giấc dậy  hồn đông
Thung thăng một cõi tình phiêu thực
Phúng phát đôi bờ ý lãng không
Chẳng hẹn đường mây vui cánh tưởng
Thôi chờ vũ hội thỏa trời mong
Dòng trôi nước biếc ngời vô tận
Soi bóng phù du dưới đáy lòng
                   Lý Đức Quỳnh

TÌNH VƯƠNG
Phận bạc long đong kiếp má hồng
Chông chênh lối cũ sớm hừng đông
Bờ vai nặng trĩu tìm hơi ấm
Ánh mắt u buồn đợi dáng không
Ngấn lệ trào mi suy chẳng thấu
Cung đàn trổi khúc nghĩ chưa thông
Người đi mộng mãi hoài thương nhớ
Vọng bóng xa xôi khắc khoải lòng..
                           Ngọc Liên Nguyễn


VÔ THƯỜNG KHÚC
Bọt sóng vô thường tụ tán tan
Tham lòng đắm trước khổ phiền thân
Sân si lớp lớp sâu vùi dập
Hận oán trùng trùng thẳm lụy dâng
Kẻ kiếm người tìm muôn ảo vọng
Mây về gió nổi vạn hư chân
Chiêm bao một thưở - về đâu tá
Một thoáng hương tàn cát bụi phân!!!
                       Bách Minh Tuệ

Bài họa:
TỰ TÌNH KHÚC
Mây gió ngang trời thoảng hợp tan
Mà lòng muốn giữ đượm tình thân
Để chiều sóng biển khơi sầu dậy
Và tối sương ngàn phủ lạnh dâng
Vắng bạn trăng chờ nhìn mỏi bóng
Xa người ngõ đợi bước mòn chân
Con tim chẳng thể lìm im ngủ
Dẫu biết tựu thành phải hoại phân !
                        Lý Đức Quỳnh

(Quỳnh &bà xã)

Thứ Năm, 8 tháng 10, 2015

PHÚT ẤY


TÂY NGUYÊN XANH
Hửng sáng Tây nguyên đẹp lặng nhìn
Long lanh sương đọng cánh hoa trinh
Nhấp nhô rặng núi ba-zan đỏ
Thấp thoáng lan rừng rực sắc xinh
Ngào ngạt cà phê gây nỗi nhớ
Ngất ngây ché rượu đượm men tình
Thác reo vang dội như thầm nói
Xứ sở Ban Mê chốn địa linh.
                      Thu-Yen Vu

Bài họa:
TÂY NGUYÊN PHÚT ẤY
Ngời say trong mắt ánh mai nhìn
Và cảm hương rừng ủ nhụy trinh
Rợp cánh hoa xòe in thảm biếc
Tung đàn bướm lượn vẽ vòng xinh
Âm ba núi gọi vang mùa hội
Tiếng nước hồ reo vọng cuộc tình
Mây gió đại ngàn như đến hẹn
Viên thành tao ngộ giữa lung linh !
                     Lý Đức Quỳnh

Các bài họa của thi hữu:

LẶNG NGẮM HOÀNG HÔN
Đứng giữa hoàng hôn lặng bóng nhìn
Mây chiều bảng lảng ráng chiều xinh
Nương ngô thấp thoáng vàng hươm mộng
Ruộng rẫy mênh mông tím thẩm tình
Cỏ dại bờ tre phô sắc biếc
Nụ hồng ngõ trúc tỏa hương trinh
Mơ màng cảnh trí hồn lưu luyến
Vạn dặm quê hương…vạn dặm linh
                GM.Nguyễn Đình Diệm

NGƯỜI VỀ MỘNG GỬI
Thu mang vàng nhuộm nắng lung linh
Sáng tỏa thiên nhiên đẹp ngẫn nhìn
Suối hát bờ non tung bọt xóa
Thông treo triền núi vẫy mây xinh
Hoa mơ đá lặng chân du thú
Lá biếc đồi yên bướm lượn tình
Gió lộng mây ngàn trời đất rộng
Thu về mộng thắm gửi hương trinh
                    Bách Minh Tuệ

NHỚ TÂY NGUYÊN
Buổi sáng Tây nguyên hướng mắt nhìn
Lan rừng nở thắm đóa hương trinh
Kìa là đồi núi đường cao vút
Chốn ấy con sông nét hữu tình
Thác nước mênh mông hòa sắc biếc
Mây trời bát ngát quyện lung linh
Tang bồng thỏa chí lòng ngơ ngẩn
Bảng lảng nơi này vẫn đẹp xinh
                      Ngoc Lien Nguyen


MÀN MÀN TÍM (vịnh)
Ban mai, khép nép ở bên đường
Có phải Màn Màn hứng giọt sương?
Cánh tím đơn sơ không bướm tưởng
Đài xanh nhỏ bé chả ong tường
Âm thầm bám rễ, trời là hướng
Lặng lẽ dâng đời, thuốc mấy phương
Mặc kệ chê cười hay tán thưởng
An nhiên, tự tại cõi vô thường !
                       dovaden2010

Bài họa:
MÀN MÀN TÍM (Họa y đề)
Đời như hoa dại mọc ven đường
Lặng lẽ an lòng tựa hạt sương
Loáng thoáng hương mùi không thực tưởng
Lòa nhòa sắc tím cũng vô tường
Mà thân định vị người xưa hướng
Bởi dược nên bài thuốc cổ phương
Ngẫm xét màn màn qua ngoại tướng
Lầm bao giá trị giữa đời thường !
                      Lý Đức Quỳnh

Thứ Ba, 6 tháng 10, 2015

NỖI LÒNG CÔ PHỤ


GIÓ BẤC (Bài xướng)
Gió bấc sương buông khép cửa phòng
Chăn đơn gối chiếc ngọn đèn chong
Người về đất Phật hồng sen hạ
Em ở quê nhà lạnh gió đông
Mấy độ thu sang lòng khắc khoải
Bao mùa xuân tới dạ sầu đong
Vườn xưa lá rụng người đi mãi
Lạnh lẽo canh khuya lệ ứa tròng
               8-2015
            Nguyễn Thị Vin

NHẮN CÙNG GÓA PHỤ
( Họa nguyên vận bài GIÓ BẤC của Nguyễn Thị Vin)

Đã bấy nhiêu năm khép kín phòng
Và nhiều đêm lạnh thức chong chong
Người về chín suối tan niềm hạ
Kẻ ở trần gian lạnh nỗi đông
Khi chữ tam tòng còn ám ảnh
Thì thân góa phụ mãi long đong
Từ nay hãy gói buồn đau lại
Dấn bước tình tang bỏ hết tròng
               Nguyễn Vũ Song Thu
    
Bài họa:
NỖI LÒNG CÔ PHỤ
Màn đêm thảng thốt phủ cô phòng
Lặng xót canh tàn thắp nhớ chong
Chiếu phúc chưa nồng hương lửa nhóm
Chăn sầu vội lạnh tuyết băng đông
Đường xa nghĩ nỗi ngày mai khép
Lối cũ nghe niềm cổ độ đong
Muốn giữ tình chung cho vẹn nghĩa
Mà thương mắt biếc lệ lưng tròng !
                Lý Đức Quỳnh

CÔ PHỤ
Bắc về lạnh lẽo lọt cô phòng
Gối chiếc thân đơn ngọn nến chong
Kẻ bỏ trần gian tình hóa bụi
Người còn sống kiếp nghĩa sầu đông
Đời người tử biệt lòng đau đáu
Kiếp sống sinh ly dạ long đong
Lạnh lẽo vườn xưa chăn chiếu mộng
Đơn côi tiếng vạc lệ lưng tròng
               Bách Minh Tuệ

LÒNG CÔ PHỤ
Buồn đêm lạnh gió thổi khuê phòng
Một mãnh hồn đơn lụn nến chong
Cá nước chưa vầy hương lửa ấm
Rồng mây vội biệt sắc tình đông
Xuân tàn mấy độ lòng đau nhớ
Hạ mãn bao phen úa dạ đong
Ước được ân tình cùng đậm nghĩa
Mà sao mắt ước lệ neo tròng
                     GM.Nguyễn Đình Diệm

CHIA LY
Đứt đoạn keo sơn khép kín phòng
Đêm thâu thức trắng ngọn đèn chong
U sầu gặp lại vào cơn mộng
Vội vã chia ly giữa tiết đông
Nén giọt thương thân dù khó nhọc
Đan niềm tủi phận mãi long đong
Như mây tựa gió đành tan vỡ
Héo hắt tim côi lệ ứa tròng..
               Ngọc Liên Nguyễn

SẦU LẺ BÓNG
Gió buốt tàn đêm phủ lạnh phòng
Bóng sầu vách nhỏ ngọn đèn chong
Quay cuồng nỗi khổ mòn đêm Hạ
Lay lắt niềm đau cạn tuyết Đông
Gối mỏng giấc mơ còn lận đận
Chăn mềm cơn mộng mãi long đong
Đêm đêm cô phụ se tình nhớ
Phai nhạt hương xuân lệ ướt tròng
               Minh Thuý
            Tháng 10_2017

Chủ Nhật, 4 tháng 10, 2015

HÃY ĐẾN CÙNG NHAU


THU XƯA
Lá úa trên cây nhuộm sắc mầu
Đôi ta rẽ hướng biết tìm đâu
Đìu hiu lối cũ câu duyên nợ
Khắc khoải đường xưa chữ mộng sầu
Tiếng hẹn ghi lòng sao vẫn tủi
Lời yêu tạc dạ mãi còn đau
Gom từng kỷ niệm vào hư ảo
Lặng ngắm thu về giọt lệ ngâu..
                      Liên Nguyễn 

Bài họa:
HÃY ĐẾN CÙNG NHAU
Chiều sương và nắng úa pha mầu
Trong cõi mơ hồ,em ở đâu ?
Hãy đến cùng trăng xua nỗi nhớ
Rồi len với gió đuổi cơn sầu
Mơ tàn để mặc âm thầm rụng
Mộng vỡ sao đành lặng lẽ đau
Đã biết dòng Ngân hai bờ lệ
Ô kiều một đận…Vẫn hoài ngâu !          
                      Lý Đức Quỳnh


THU CHẠNH NHỚ
Vàng thu nắng nhuộm vắt bờ cây
Lá úa theo về thả cánh bay
Sóng sánh hồ thu lay ánh nguyệt
Lung linh bến mộng trãi bờ say
Lưng bầu mấy chén lòng man mác
Cạn hủ vài chung dạ ngất ngây
Trãi mấy phong sương trời viễn xứ
Sầu dâng chạnh nhớ bóng quê đầy
             Gm.Nguyễn Đình Diệm

Bài họa:
QUÊ XƯA
Le lói nắng tà thắp ngọn cây
Gió vờn chiếc lá lượn lờ bay
Ngoài xa đỉnh núi quàng sương ngủ
Dưới thẳm gương hồ ủ mộng say
Bạc trắng sông xưa chừ bến lạnh
Già lam thành cổ để hồn ngây
Về thăm cố quận không người cũ
Biết sẻ san ai nỗi nhớ đầy !
                     Lý Đức Quỳnh

Thứ Năm, 1 tháng 10, 2015

LẠI HỌA THƠ CHỊ THU-YEN VU


BÙ NHÌN
Sừng sững ra oai đứng giữa trời
Bù nhìn hiện diện ở muôn nơi
Chim bầy làm tổ không xua đuổi
Chuột lũ phá mùa mặc khoét moi
Giả điếc ngơ tai bao tiếng oán
Đóng đui nhắm mắt vạn câu cười
Mặc ai khinh miệt lì trơ mặt
Nỗi nhục muôn đời há dễ vơi!
                    Thu-Yen Vu

Bài họa:
ÔNG NỘM (2)*
Giả danh giả nghĩa dưới gầm trời
Cũng mượn uy quyền trấn một nơi
Thế đủ bầy chim  ngơ ngác liệng
Oai thừa lũ chuột rụt rè moi
Nào hay bóng dáng như trò rối
Chẳng biết hành vi tợ chuyện cười
Thế giới văn minh tai mắt bịt
Mơ hồ sung rụng giữa đầy vơi !
                     Lý Đức Quỳnh

NGƯỜI NỘM
Ra oai đứng sững với ông trời
Lộ mặt bù nhìn ở mọi nơi
Phá phách đàn chim trơ mắt ngó
Ăn bầy lũ chuột kệ tay moi
Thân rơm trí rỗng đồ phế thải
Dạ rác lòng thô ấy để cười
Kẻ bỉ người khinh lì cái mặt
Mình ta quản lý cứ đầy vơi
            GM.Nguyễn Đình Diệm

                *Do lần trước Quỳnh đã có họa bài Bù Nhìn của anh Trương Đức Hạnh và lấy tựa đề là Ông Nộm.Nên bài này Quỳnh lúc đầu để tên là Bổn Cũ...Nhưng nghĩ lại thấy lấn cấn,và sửa thành Ông Nộm (2).

PHẬN KHUYỂN
Cái kiếp tôi đòi thích lắm sao?
Mà vênh bản mặt dáng anh hào
Mồm tru tiếng lớn gieo kinh hãi
Mắt quắc lông xù doạ nháo nhao
Canh cặn cơm thừa no bụng lép
Của ngon vật lạ nén hầu bao
Tận trung phần thưởng xương vài khúc
Tận số trở thành thịt cấp cao!
                          Thu-Yen Vu

Họa đảo vận:
THÂN CẨU
Chẳng trời,chẳng đất,chẳng trăng sao
Ra rả cái mồm sủa nhốn nhao
Đẫy sức săn mồi còn miếng đỉnh
Tàn hơi ngáp gió hết tơ hào
Lòn chui vẫn mãi côn trùng thấp
Cắn xé đâu thành động vật cao
Đã buổi cò kè cơm gạo tốn
Là thằng hám lợi tó vào bao !
                 Lý Đức Quỳnh