Thứ Tư, 29 tháng 7, 2015

KHÚC TƠ LÒNG

                                                                 

KHÚC TƯƠNG TƯ

Điệp khúc tương tư lắng tận lòng
Êm đềm kỷ niệm thuở chờ mong 
Thầm mơ sớm hạ đan tình thắm
Khẽ ước chiều xuân dệt mộng cùng
Để trái tim này vương vấn dạ
Cho men rượu đó luyến lưu dòng
Mai đây vạn nẻo đường thiên lý
Vẫn hẹn ngày về lại bến sông ! 
                          Mùa Thu 

Bài họa:

KHÚC TƠ LÒNG

Tình xưa đã nén tận sâu lòng
Để nhớ không về gặm mỏi mong
Mộng hết ngàn xa đùa bóng với
Mơ thôi khoảng lặng cợt nhau cùng
Bỗng hôm gió lộng từ nguồn thác
Làm cuộc mây giăng tận suối dòng
Nghe sóng dội bờ như bão tố
Đau tràn nước lũ cuốn đời sông !
                Lý Đức Quỳnh 

Bài đối họa:

KHÚC TƯƠNG TƯ (2)

Chẳng biết người đi có giữ lòng
Sao rồi kẻ ở cứ thầm mong
Câu thề bữa trước luôn ghi dạ
Tiếng hẹn ngàn sau mãi sánh cùng
Tựa gió mây kia bay khắp nẻo
Như trăng nước đó quyện chung dòng
Dù ngày tháng rộng hoài xa vắng
Bến đợi ơi thuyền hãy vượt sông !
                        Mùa Thu 

Bài họa đối:

KHÚC TƠ LÒNG(2)

Bờ xa bến đợi cũng chia lòng
Ngày tháng vô tình đã cạn mong
Hoài cảm ngân cung lời bất tận
Tương tư gõ nhịp khúc vô cùng
Để trăng lạc lõng treo hờ núi
Và nước đìu hiu chảy lạnh dòng
Lững thững bèo mây trôi dạt mãi
Thương về cổ độ,trách gì sông !
                 Lý Đức Quỳnh

Thứ Sáu, 24 tháng 7, 2015

GIỌT ĐÀN TRÔI


TRĂNG THU BÊN SÔNG

Đêm vắng nghe chừng đã rất sâu
Ánh trăng chênh chếch vắt ngang cầu
Mái chèo cô lái lao xao nước
Gọng vó anh chài lấp lánh sao
Tiêu réo vi vu say bóng nguyệt
Gió cười xao xác ngả bờ lau
Giữa cầu ngơ ngẩn hồn ai đó
Trời đất giao hòa, dễ mấy đâu !
                          Cao Bồi Già

Bài họa:

GIỌT ĐÀN TRÔI

Giọt đàn ai thả giữa đêm sâu
Tỏa ánh vô biên rọi bóng cầu
Lúc bổng ngang trời tung cánh hạc
Khi trầm cuối bể lặn vì sao
Êm đềm gió lượn bờ xanh liễu
Óng ả trăng vờn bãi trắng lau
Trổi khúc tơ lòng phiêu lộng cõi
Rồi hòa bất tận,biết về đâu ?
                             Lý Đức Quỳnh

ĐÊM THU

Đàn ai vọng tiếng lắng canh sâu
Vút tiếng trời thu lạnh bóng cầu
Văng vẳng canh khuya tình xanh mộng
Đầy vơi ánh nguyệt trắng hồn lau
Trăng treo cuối bãi tình mơ bến
Rượu rót đầy ly dạ nhớ sao!
Lẩn thẩn buồn vui đời thấm lệ
Sương rơi lãng đãng biết nương đâu!
                         GM Nguyễn Đình Diệm

CẢM ĐỀ

Cảnh tình phiêu lãng lắng đêm sâu
Đáy nước lung linh ngậm bóng cầu
Chuông thỉnh chùa xa lay khóm trúc,
Tre ru xóm vắng động bờ sao
Sóng xô đầu bãi vương tơ nguyệt,
Gió thoảng triền sông giỡn ánh lau
Nhạc trỗi đàn ai rung phím ngọc
Cung thương lay lắt...thả về đâu?...
                 12-2017
                  Nguyễn Huy Khôi

Thứ Hai, 20 tháng 7, 2015

AN LÒNG

THẢNH THƠI
                         Thơ mời họa

Vọc đám lợi danh được mấy người.. ?
Thanh nhàn nhã giữa cuộc đầy vơi !
Trượng phu bình tĩnh khi xa vận
Hảo hán tịnh yên lúc mất thời
Xin chớ lào xào như sóng bể
Mà nên lẫm liệt tợ sương trời
Mặc đời tang hải không chùn bước
Cho dẫu phai tàn cứ dạo chơi
                         LêĐăngMành

Bài họa:

AN LÒNG

Còn vương giọt lệ buổi xa người
Chưa được vui đầy đã khóc vơi
Góp hết dư âm từ vạn thuở
Gom vào tiếng lặng đến không thời
Cho đau hóa sóng reo đời biển
Và khổ thành mây lượn kiếp trời
Nhẹ gánh vô thường duyên nợ cũ
An lòng trọn sống để tròn chơi !
                          Lý Đức Quỳnh
                          ĐN,27/6/2015

Bài họa của quý anh chị và các bạn ở Blog và Face:

VÔ THƯỜNG MỘNG

Hám lợi mê danh chuyện của người
An lòng sống giữa bến hưng vơi
Tâm chân tĩnh táo khi suy thế
Dạ chính bình yên lúc cạn thời
Mặc bể muôn trùng gieo sóng vỗ
Kệ non vạn khoảnh hóa khe trời
Vô thường thoáng chốc nồi kê chín
Giỡn nguyệt đùa thơ biến mộng chơi
GM.Nguyễn Đình Diệm

KÍNH DÂNG MẸ

Lời thơ tôi viết kính dâng người,
Năm tháng trôi qua lòng chẳng vơi.
Hỡi kẻ quyền danh đang tại vị,
Hoặc quan chức tước hiện đương thời.
Đừng quên tình mẹ sâu hơn biển,
Luôn nhớ công cha rộng tựa trời.
Hãy dạy luân thường và lễ nghĩa,
Con hiền cháu thảo cùng đùa chơi.
                            Nhatthuyh

 BỎ...

Cát bụi nào vương chút phận người
Bao mùa lá rụng lệ đầy vơi
Người đi vẫn luyến lưu ngàn thuở
Kẻ ở còn nhung nhớ một thời
Muốn gửi câu yêu vào ngọn gió
Mong trao chữ hẹn đến mây trời
Cho niềm khổ lụy tan thành khói
Cạn chén men sầu bỏ cuộc chơi.
                Ngọc Liên 21.07.15

BÂNG KHUÂNG (Họa đảo vận)

Vẫn đậm trong tim bóng một người
Êm đềm kỷ niệm cứ đầy vơi
Vài cơn gió lạnh lùa bên cửa
Nửa mảnh trăng khuya rụng cuối trời
Nuối tiếc từng giờ đêm lỡ hẹn
Mong chờ những buổi sớm rong chơi
Chiều nay bất chợt bâng khuâng quá
Nhặt lá thu phai nhớ mãi thời...!
                      Mùa Thu 21/7/15

Thứ Bảy, 18 tháng 7, 2015

MỘNG


MỘNG

Em đi chia biệt đã lâu rồi
Hạt cuội thầm lăn tận dốc đời
Lóng ngóng đường mây lần ước gặp
Lơ ngơ quảng nguyệt phút mong mời
Ngàn năm mãi xót tình sai hẹn
Vạn cổ còn đau nghĩa trót dời
Ném hết trần gian vào mộng mị
Lại ngờ số phận cứ đùa thôi !
                         Lý Đức Quỳnh
                        Đồng Nai,19/6/2015

Bài xướng:

LẼ DỊCH TRÊN ĐỜI

Lẽ dịch ngàn xưa hẳn rõ rồi
Luôn luôn hai mặt ở trên đời
Có lên ắt xuống, khôn ngăn cản
Đã hợp thì tan, khó níu mời
Đừng trách lòng người luôn biến đổi
Chớ than vạn vật mãi di dời
Thân ta hiện hữu trong trời đất
Cũng sẽ đến ngày tan rã thôi !
                          Sông Thu

Bài họa:

KHÔNG ĐỀ

Bao phen vật đổi với sao dời
Cái lẽ trần gian đã thấy rồi
Dâu bể cuộc đời dâu bể cả
Sắc không cõi phật sắc không thôi
Cớ chi mê mải vơ cùng vét
Sao chẳng hân hoan tặng với mời
Ba vạn sáu ngàn ngày mấy chốc
Nào ai sống mãi ở trên đời?
                      Nguyễn Vũ Song Thu

Thứ Ba, 14 tháng 7, 2015

VÌ ĐÂU

                                                                               

VÌ ĐÂU

 Nông nghèo mất ruộng,thấy mà đau
Dự án,mặt bằng muốn giải mau
Máy ủi đem ra càn quét bọn
Người dân đến chặn cán nhào đầu
Treo dê miệng dẻo bày phương tráo
Bán chó mồm khôn thỏa mộng cầu
Ơi bí,ơi lòng,sao đắng thế
Nhiễu điều phủ lấy…có vì nhau ?!

                               Lý Đức Quỳnh
                               ĐN,14/7/2015


Chủ Nhật, 12 tháng 7, 2015

TÌNH EM


TÌNH EM

Tình em khuyết nửa vành trăng lặng lẽ
Đêm hoang vu trôi về phía hư không
Gió thanh tĩnh đang dừng bước phiêu bồng
Để nuối tiếc khoảng trời thiêng đốt lửa

Đời thảng thốt tình mất nhau điểm tựa
Mây hờn trôi vắng lặng giữa vô cùng
Khi cánh nhạn không còn về đôi lứa
Mãi lòng sau gió dậy sóng miên trùng

Những hồi ức một thuở sáng linh lung
Kết con chữ,chuỗi ngọc ngà năm tháng
Hồn thơ nâng vỗ cánh trời phiêu lãng
Qua khuyết tròn trùng ngộ với nguyên trăng...

                                (Lời còm ở nhà KTThi)

Thứ Năm, 9 tháng 7, 2015

CHIỀU TRÊN SÔNG

                                                                               

CHIỀU 
Lặng ngắm chân mây khuất bóng tà
 Mịt mờ sương nhẹ tiễn ngày qua
 Hàng cây im ắng in trời thẳm 
Khói bếp mơ hồ gợn nẻo xa 
Thảng thốt chiều rơi đôi tiếng nhạn 
Thiết tha dế giục cạnh bờ hoa 
Đồng không quạnh vắng không bầu bạn
 Biết nói cùng ai nỗi nhớ nhà 
                                   Hướng Dương

Bài họa:

CHIỀU TRÊN SÔNG
Dòng sông lấp loáng bóng huy tà
 Bọt sủi bập bềnh sóng nước qua
Mành lưới xuồng giăng lên mạn ngược
Điệu hò gió chở đến miền xa
Như con rái cá tù mù bến
Tựa cánh lục bình rũ rượi hoa
Gạo chợ thương lòng cơm chạy bữa
Cành Nam vọng ngóng mịt đâu nhà !
                             Lý Đức Quỳnh
                               ĐN,20/6/2015

VỌNG QUÊ NHÀ
Chân mây khuất nẻo ánh dương tà
Loáng thoáng sương mơ gió lạnh qua
Lặng lẽ ngàn cây im dáng đợi
Âm thầm khói bếp lắng trời xa
Cô đơn ngắm cảnh hồn ngùi nhớ
Quạnh quẻ lòng nhìn dạ xót hoa
Buổi ấy câu thề còn trắc trở
Thời nay mắt ngóng vọng quê nhà
                          GM.Nguyễn Đình Diệm

Chủ Nhật, 5 tháng 7, 2015

LANG BẠT_Lý Đức Quỳnh và các thi hữu

                                                                         

THƠ MỜI HỌA:

LANG BẠT
Đường thơm lượn sóng nét phiêu tình
Vạt tóc tung trời gió lãng linh
Mắt cứa vào đau từng mộng choáng
Môi quày đến xót những mơ thinh
Sương nhòa nhạt phủ tàn nguyên ảnh
Nắng phạc phờ rơi đuối dặm trình
Sa mạc ngây ngô trò cút bắt
Loanh quanh rượt đuổi phía không mình !
                                       Lý Đức Quỳnh

BÀI HỌA:

1*/HOÀI HƯƠNG
Một ánh hoàng hôn cũng gợi tình
Quê nghèo dẫu nhuộm nét điêu linh
Chiều loang trước ngõ màu vàng úa
Dáng đổ bên thềm mẹ lặng thinh
Mộng cũ vời xa niềm ái mộ
Lòng xưa trĩu nặng bước đăng trình
Hoài hương chạnh gót chân phiêu lãng
Ngoảnh lại buồn dâng cả bóng mình.
                             Nguyễn Gia Khanh

2*/VÔ TƯ!
Quá đỗi khát khao những cuộc tình
Nên đời trôi tuột chốn phiêu linh
Muốn trong tâm cảnh không chao động
Thì giữa giang hồ phải lặng thinh
Cao nhã ung dung khi ẩn dật
An nhiên thư thái lúc đăng trình
Chẳng hề phiền lụy chi thương ghét
Thì thỏng tay đi dạo với mình
                                  Lê Đăng Mành

3*/TIÊU DAO
(Bát âm)
Bốn bể nồng giao một chữ tình
Thơ lòng xướng họa giữa niềm linh
Triền miên hảo ý thiền căn định
Lãng đãng tú lời quãng đại thinh
Hạc nội kim bằng thân mến kỉnh
Ngàn mây tiên tử sẻ san trình
Ta bà vẫn giữ lòng đoan chính
Tự tại an nhiên ổn dạ mình
                           Diệp Kiếm Anh

4*/MỘT BÓNG HÌNH
Một mảnh trăng thơ một mảnh tình
Ta về gợi nhớ - thuở điêu linh
Người đi để lại lòng thương cảm
Ai nỡ quên vì tiếng nín thinh
Cách trở ngâm câu thơ thượng lộ
Xa xôi rót chén buổi đăng trình
Ba mươi năm lẻ - vào trong mộng
Mình vẫn ngoái lui với một mình 
                                  Lê Viên Ngọc

5*/THĂM CỐ ĐÔ-TỰ NHẮC MÌNH
Non nước lòng ai chẳng nặng tình
Ngàn năm dáng Tổ vẫn uy linh
Anh hùng thuở trước còn vang tiếng
Hào kiệt bây giờ há nín thinh !
Cổ tự Hoa Lư ngời Bái Đính
Tân am Bích Động rạng Vân Trình
Chuông ngân nhắc nhở sao cho xứng
Bởi hiển tiền nhân mới có mình !
                                     Phan Tự Trí

6*/ĐI TÌM KHOÁI ĐÍCH
Thế gian hiếm chỗ hợp duyên tình
Đi khắp nơi nơi theo dấu linh.
Gót dẫm chông gai đâu dễ nản
Tay quơ bùn đất cũng làm thinh.
Không thèm đếm xỉa bền gia cảnh
Chẳng chịu lỏng lơi đọng cước trình.
Để kiếm cái mà kêu khoái đích
Có khi mình lại đuổi theo mình.
                                 Trần Như Tùng

7*/TÌNH THI HỮU
Xướng-Họa Đường thi đượm ngát tình 
Câu từ trau chuốt đượm niềm linh 
Trao qua sắc mượt trong hồn vắng
Gởi lại hương nồng giữa quãng thinh 
Lộng lẫy tứ vần loang hạnh ngộ
Mênh mang ý nghĩa duỗi đăng trình 
Tửu cầm hòa điệu kim bằng trỗi
Thơ thới hân hoan đẹp dạ mình
                                       Hansy Trần

8*/CHỐN ẢO
Một áng Đường Thi chất chứa tình
Từng câu chuyên chở ý lung linh
Bao ngày trau chuốt lời thơ tỏ
Bấy bận lắng nghe tiếng lặng thinh
Hong tóc bên chiều bao sợi rối
Vướng người bước chậm đếm hành trình
Rằng hay hư ảo không là thật
Tự nhủ giao lưu chẳng một minh!
                                    Xuân Sơn Huỳnh

9*/TỦI PHẬN.
Cũng bởi vương chi một chữ tình
Nên giờ mới khổ lụy điêu linh
Làn mây héo hắt buồn thương mãi 
Vạt gió âu sầu vẫn lặng thinh
Nắng hạ xanh xao đường vạn lý
Mưa thu vàng võ bước đăng trình
Từng trang kỷ niệm đành chôn kín 
Mộng ước xa bay tủi phận mình.
                              Ngọc Liên 02.07.15

10*/ĐỜI VIỄN XỨ
Bởi nghiệp còn vương chút nợ tình
Cho đời lãng tử mãi phiêu linh
Lời yêu thuở ấy chưa trao gửi
Tiếng hẹn bây chừ đã lặng thinh
Mỏi mắt anh hùng đêm tống biệt
Chồn chân tuấn mã buổi đăng trình
Trông về chốn cũ mờ sương lạnh
Chén rượu đầy vơi chỉ một mình !
                              Mùa Thu 3/7/15

11*/GÁNH ĐỜI
Ngõ cụt chơi vơi dẫm bước tình
Để rồi dạ rối mắt lung linh
Canh khuya hụt hẫng môi thầm gọi
Rạng sáng ngỡ ngàng đứng lặng thinh
Ngụp lặn hồn đêm sầu bước mỏi
Chìm trong lối mộng dấu đăng trình
Góc đời chưa nhạt màu xuân thắm
Nên mãi còn mơ chuyện chúng mình ./.
                                             Nhật Nguyên
                                                 3/7/2015

12*/MƠN MAN
Quảy nắng hè thu giỡn bóng tình
Mắt bồng sóng nước gợn lung linh
Êm làn gió thở, ôi yên tĩnh!
Nhẹ mái chèo bơi, quá lặng thinh!
Lơi lả mây quàng thêu tóc bính
Nao nao lữ khách nhớ sân trình
Nỗi niềm hoa cảnh vào thơ vịnh
Khoảnh khắc bâng khuâng giữa một mình.
                                      Lương Lương Hòa

13*/Tình xưa
Quyến luyến thêm chi một chữ tình
Xa rồi bến cũ thuở điêu linh
Môi hồng sức cạn sầu ly biệt
Mắt biếc hơi tàn nhớ lặng thinh
Mấy cuộc buông lơi còn giữ phận
Bao lần bỏ mặc lại quên mình
Lòng đau giấc điệp thành sương khói
Lệ thắm duyên xưa vọng bóng hình
                                            Ngọc Liên Nguyễn

*Xin chân thành cảm ơn quý anh chị và bạn hữu đã họa thơ cùng Quỳnh!Kính chúc sức khỏe và hạnh phúc !

Thứ Tư, 1 tháng 7, 2015

HỌA THƠ THẦY THÍCH THIỆN THÔNG


XUẤT GIA

Cắt ái ly gia náu cửa thiền 
Vui đời phạm hạnh quyết tinh chuyên 
Vun trồng cội phúc nguồn an lạc 
Tưới tẫm cành chơn pháp diệu huyền 
Đối cảnh điều tâm thôi đắm cảnh
Phùng duyên định ý nguyện tùy duyên 
Mồi danh bả lợi xa tàng thức 
Nhẹ bước vân du khắp mọi miền !
                          Thích Thiện Thông 

Bài họa:

SỐNG THIỀN

Thường tâm thị đạo học tu thiền
Tứ xứ an lòng giữ niệm chuyên
Hết lãng linh mơ trò ảo hóa
Thôi tung tẩy mộng chốn hư huyền
Con sông động tĩnh dòng theo nước
Cuộc sống thăng trầm cảnh thuận duyên
Vẫn đến như đi làn gió thoảng
Và trăng tự cổ sáng soi miền !
                                   Lý Đức Quỳnh
*************************************
VỀ ĐÂU ?!

Nghiêng chiều vạt nắng khẽ buông mau 
Mỗi bước xuân qua tuyết nhuộm đầu 
Nhặt cánh mai gầy ươm vóc hạc 
Vin cành phượng thắm thả hồn lau 
Một đời khiết tịnh nêu gương sáng 
Trọn kiếp tinh nghiêm hướng đạo mầu
Đã biết dương trần là cõi tạm 
Dặm về , sớm chọn sẽ về đâu ?!
                                 Thích Thiện Thông

Bài họa:

THẤY ĐÂU !

Ngoảnh lại trông vời thoáng thật mau
Ngày xanh tuyết ngậm trắng pha đầu
Nghê thường mộng cũ trêu đài nguyệt
Phiếu mẫu ơn chừ cợt bóng lau
Dẫu biết lồng son ngời diễm ảnh
Vẫn hay nắng óng lộng phiêu mầu
Sương trong mắt vọng là đà mãi
Lối thoát phù trần chẳng thấy đâu !
                                      Lý Đức Quỳnh
**************************************
VỀ NGUỒN

Dõi ngọn đèn thiền vượt bến thương 
Đem nguồn pháp lạc trải muôn phương 
Chân trần chẳng ngại đau hồn đá 
Áo bả không nề buốt giọt sương 
Lắng tiếng chuông khuya lìa vọng niệm 
Nghe câu kệ sớm ngộ chơn thường 
Bờ kia phảng phất vầng trăng rạng 
Rực đóa hoa tâm ngát tịnh đường !
                                  Thích Thiện Thông

Bài họa:

QUA BẾN XUÂN

Khơi nguồn mạch ý chảy dòng thương
Vượt chuyến lao trần khách thập phương
Đón gió ngàn lay từng hạt nắng
Trên cành cỏ đọng  những tơ sương
Cây xưa thay lá reo mùa chuyển
Nhựa mới đơm xuân trổ nụ thường
Lúc nhụy trinh nguyên ngời mật chín
Là đây quán trọ bỗng thiên đường !
                                   Lý Đức Quỳnh
***************************************
CHÙA QUÊ

Yêu ngôi cổ tự miệt quê mình 
Cảnh Bụt muôn đời vẫn đẹp xinh 
Trước ngõ sen cười trăng lấp lánh
Bên hồ trúc vẫy gió lung linh 
Dâng thời lễ sớm cầu an lạc 
Điểm tiếng chuông khuya nguyện thái bình 
Tuổi ngọc quay về trong ký ức 
Bao nhiêu kỷ niệm bấy nhiêu tình !
                                   Thích Thiện Thông

Bài họa:

CHÙA VÀ QUÊ

Trong nắng chiều nghiêng rọi bóng mình
Ngôi chùa lạc tọa chốn uy linh
Giữa yên ả rặng tre ngà biếc
Bên thảnh thơi dòng suối nước xinh 
Quyện lắng vào hương mùa mộc mạc
Hòa reo với gió buổi thanh bình
Vui sao mạch chảy nguồn tâm ấy
Mãi giữ lòng quê sống đượm tình !
                                       Lý Đức Quỳnh