Thứ Năm, 31 tháng 12, 2015

HAVE A NICE DAY !


RỤNG MÀU SƯƠNG KHÓI.
Giờ đã sang mùa, trăng viễn phương
Lòng se lời cát bụi bên đường
Rừng xa nắng rót bờ nhân ảnh
Ngày muộn chiều lên mộng cố hương.
Dặm khách dẫu khơi niềm chợt thoáng
Dòng xuân chưa trót cuộc miên trường.
Đông về rụng xuống màu sương khói,
Hoa cỏ diễm kiều buổi tráng gương.
                        Atlanta, vào Đông 2015.
                         MẶC PHƯƠNG TỬ.

Các bài họa:

1*/VUI ĐÓN TẾT
Xuân về rộn rã khắp muôn phương
Lân trống rền vang mọi  nẻo đường
Phố chợ khoe khoang  tà áo lụa
Trong nhà  thoang thoảng  khói  trầm hương
Chúc nhau mỹ mãn  nhiều tài lộc
Cầu nguyện  an khang  mãi  thọ trường
Ngây ngất tình  nồng  mùa hạnh phúc
Nụ cười rạng rỡ  sáng  như gương
                                     NHÃ MY

2*/AO XUÂN!
Nhạt nhòa mây khói lộng muôn phương
Ong bướm gọi nhau rộn nẻo đường
Bảng lảng trăng gầy len sắc độ
Dịu dàng gió nhẹ bện mùi hương
Đã từng đi với mùa tê tái
Nên chẳng ngại chi cảnh đoạn trường
Cho dẫu trùng khơi trào sóng gợn
Thì đìa xuân vẫn lặng như gương
                      LÊ ĐĂNG MÀNH

3*/ĐÊM NGỦ MUỘN
Mây về cổ độ,gió trùng phương
Khuấy động niềm xưa ám bụi đường
Bóng dợn đêm nhòa lung ảo nguyệt
Hoa tàn nhụy rữa loãng dư hương
Sầu như mãi vọng từ khơi thẳm
Nhớ vẫn còn vang cuối dặm trường
Lữ thứ say đời mơ ngủ muộn
Hồi đầu trở giấc thẹn soi gương !
                       Lý Đức Quỳnh

4*/XUÂN VỀ
Chuyền tiết xuân về đẹp bốn phương
Tình quê mãi đượm thắm muôn đường
Mai lan ửng nắng khoe tươi sắc
Cúc huệ ưu thời hiện thắm hương
Phấn chấn cùng người vui thọ lộc
Hân hoan với kẻ hưởng tài trường
Đông tàn rủ sạch màu u ám
Nhẹ vẫy tay chào rạng rỡ gương
            GM.NGUYỄN ĐÌNH DIỆM

5*/XUÂN NHỚ
Gió tạt sương tràn ngập bốn phương
Mình ta sãi bước dọc con đường
Trăng khuya chết lịm miền sông nước
Sao sáng im lìm góc cố hương
Viễn cảnh bàn chân vùì chiến trận
Xa đêm bước mỏi chốn thao trường
Thời gian thấm thoát như tia chớp
Bất chợt soi vào tận đáy gương ...
                        Lê Cảnh Tiến

Thứ Hai, 28 tháng 12, 2015

LỜI TỰ SỰ CUỐI NĂM


LỜI TỰ SỰ CUỐI NĂM

Đời gian muốn sống phải gian
Làm sao sinh kế nuôi đàn con thơ ?
Cuộc đời chẳng đẹp như mơ
Tay quai miệng trễ là phờ phạc thân !

Thanh chung bán dạ*,hồi phân
Gối quỳ sám hối tự xưng tội mình
Điêu ngoa một lũ bội tình
Thằng tôi khốn nạn lòng trinh mất rồi !

Lọc lừa ruộng mật bờ xôi
Thật thà miếng đất chó ngồi ỉ rông
Hai sương một nắng đã còng
Bán lưng,bán mặt mỏi mong sau đời…

Con ơi,ơi hỡi con ơi
Lá đa rụng xuống đã bời bời sân
Cố công mài sắt…chuyển luân
Nhất vinh tinh nghệ**quét dần sạch sanh !

Dối gian đời bố không phanh
Đời con tích đức ươm cành nụ đơm
Giấy rách quyết giữ lề thơm
Học đòi giá áo túi cơm,ích gì ?!

Ngày tuồn tuột mãi suông đi
Tất niên cồm cộm những suy nghĩ cùn
Cha lao động khổ,trí lùn
Con nay thức,ngủ rũ bùn…chính danh !

                       Lý Đức Quỳnh 26.12.2015

*Bán dạ thanh chung:nửa đêm thanh vắng,yên tĩnh

**Nhất nghệ tinh,nhất thân vinh:Học một nghề cho thật giỏi,thật tinh xảo,cuộc sống bản thân sẽ sung túc,vẻ vang.


(Con trai của Quỳnh)

Thứ Sáu, 25 tháng 12, 2015

BÁT ĐIỆP XUÂN


XUÂN THƠ

Xuân phùng tri kỷ khó lòng ngơ 
Đời tặng thêm Xuân đẹp bất ngờ 
Xuân chuyển mùa vui , vui tới bến 
Xuân khơi mạch nhớ , nhớ vô bờ 
Dệt trang Xuân mộng tươi màu phúc
Hòa khúc Xuân tình ngọt tiếng tơ 
Duyên bút ươm vần Xuân bất tận 
Xuân thiền chạm bước ngát hồn thơ !
                   Thích Thiện Thông


Bài họa:
THƠ XUÂN

Bạn vắng tâm đồng,Xuân cũng ngơ
Bỗng Xuân ngõ ý chợt đâu ngờ
Xuân về độ lượng dâng ngời mắt
Xuân đến thâm sâu vỗ rộn bờ
Nắng trải Xuân lành an gốc cỗi
Hoa cời Xuân thắm nõn cành tơ
Ơn Xuân bất tận đời hân thưởng
Thỏa hẹn Xuân tình vẫy cánh thơ !
                        Lý Đức Quỳnh

Các bài của thi hữu:

THƠ CÙNG XUÂN

Gặp gỡ nhau rồi xuân khó ngơ
Hân hoan xuân đến đẹp không ngờ
Xuân dâng sắc đượm hồn tươi nắng
Xuân tặng hương nồng dạ thắm bờ
Ngắm bóng xuân lan thơm nõn mới
Nhìn hoa xuân trãi ngát chồi tơ
Mừng xuân chúc thọ nhiều phúc mới
Ước nguyện xuân đầy tuyệt tứ thơ
               GM.Nguyễn Đình Diệm

TÌNH XUÂN

Rộn rã Xuân về khiến kẻ ngơ
Tình Xuân bất tận đến không ngờ
Xuân đan cánh mộng trời chao én
Xuân đẩy thuyền yêu sóng vỗ bờ
Đón sắc Xuân tô đời biếc lộc
Cho đường Xuân trải nắng vàng tơ
Xuân hồng mãi thắm vương trên má
Để khách Xuân chiều trỗi ý thơ !
                      Nguyễn Gia Khanh

VUI THƠ XUÂN

Xuân mang sắc thắm nở nào ngơ
Chuyển tiết xuân về đẹp khó ngờ
Nụ thắm xuân tươi – tươi vạn nẻo
Cành mơ xuân mộng - mộng muôn bờ
Khơi trang xuân đợi chờ duyên phúc
Mở khúc xuân mong ngóng phận tơ
Giữ mãi hương xuân làn điệu mới
Ươm dòng ý tỏa ngát xuân thơ
              Bách Tâm minh Tuệ

TÌNH THƠ

Tình ai tha thiết khó làm ngơ
Điệp khúc Tình xuân đẹp chẳng ngờ
Tình thắm nồng say thuyền vỗ bến
Tình hồng ngây ngất sóng xô bờ
Từng trang Tình dệt se duyên nợ
Một thuở Tình ru kết mối tơ
Đá nát vàng phai Tình mãi đậm
Men Tình hòa quyện ngát hương thơ !
                                Mùa Thu

Thứ Tư, 23 tháng 12, 2015

BA THU DỒN LẠI


TÂM SỰ KIỀU

BA bảy lần chờ lệ sầu đông
THU qua bóng nhạt má phai hồng
DỒN mơ vạn dặm tình hoài nhớ
LẠI mộng muôn trùng dạ mãi trông
MỘT thuở non thề bao hệ lụy
NGÀY thời hẹn biển mấy vương mong
DÀI bên chữ hiếu thôi đành lỡ
GHÊ kiếp hồng nhan bạc mệnh đong
                    Bách Tâm Minh Tuệ

Bài họa:

1*/ PHẬN KIỀU

BA chìm bảy nổi lệ buồn đông
THU úa hồn phai nhạt má hồng
DỒN cả tâm tư đau dạ chịu
LẠI gom thế sự khổ lòng trông
MỘT chờ hẹn biển tình vương lụy
NGÀY đợi non thề lệ thắm mong
DÀI hết xuân xanh vai nặng hiếu
GHÊ thay mệnh bạc khổ tình đong
               GM.Nguyễn Đình Diệm

2*/ KIỀU

BA xuân thắm đượm,ngỡ rồi đông
THU sẽ đềm êm gửi giọt hồng
DỒN  hết yêu thương từ thuở hẹn
LẠI tràn ân ái đến mùa trông
MỘT đời trắc ẩn trôi dần ước
NGÀY tháng vô tình rụng mãi mong
DÀI những đêm trần ngà ngọc lấm
GHÊ hồn điếm nhục mặc người đong !
                              Lý Đức Quỳnh


Chủ Nhật, 20 tháng 12, 2015

DÒNG HƯƠNG PHỐ CỔ


                               DÒNG HƯƠNG PHỐ CỔ

                               Sông  nước  bao  đời  vẫn  đượm  Hương
                               Đục  trong  ngày  tháng  dẫu  vô  thường
                               Dòng  êm  ả  lượn  bờ  hoa  thắm
                               Gió  tỉ  tê  vờn  bến  thảo  phương
                               Mái  đẩy*  khua  chèo  trăng  lãng  thủy
                               Nam  bằng**  vợi  sóng  nhật  phiêu  dương
                               Năm  châu  chan  chứa  tình  kim  cổ
                               Vực  dậy  khuynh  thành  sống  để  thương !

                                                               Lý Đức Quỳnh
*&**tên các điệu hò Huế và ca Huế.

Các bài họa:

DÒNG HƯƠNG GIANG

Thiên thu sông nước mãi lừng Hương
Lúc đục khi trong ấy chuyện thường
Nghĩa núi tình mây luôn quyện hướng
Ân thuyền dạ bến cứ hòa phương
Câu hò mái đẩy trăng lồng nước
Tiếng hát nam ai mộng lãng dương
Bốn biển tình chan cùng cổ độ
Năm châu ngưỡng mộ lắm hồn thương
             Bách Tâm Minh Tuệ

BỐN CHÚC NĂM RỒI

Mai về thăm lại bến sông Hương
Vực dậy niềm vui tuổi mộng thường
Ân ái chia cùng trăng một thuở
Nồng nàn trả lại gió ngàn phương
Ngày đi anh gởi tình trên biển
Buổi đợi em chờ dưới bóng dương
Bốn chục năm rồi xa vạt nắng
Mắt buồn em có oán dòng thương ?
                          Lê Cảnh Tiến

Thứ Năm, 17 tháng 12, 2015

DÒNG XƯA VẪN CHUYẾN NAY ĐỜI


NGẪM NỖI KIỀU XƯA

Phong trần buộc lấy kiếp đa đoan
Để giấc ba sinh nẫu tiếng đàn
Dạ ngọc dẫu thề vầng nguyệt tỏ
Thân vàng đành chuộc cảnh gia oan
Hiếu-Tình một gánh khôn vơi nhẹ
Tài - Mệnh hai phương khó vẹn toàn
Ngẫm nỗi Kiều xưa lòng thảng thốt
Trăm năm cõi tục mấy bi hoan ?
              Nguyễn Gia Khanh

Bài họa:
NỖI TRẦM LUÂN

Xuân nguồn khởi mạch lộ tâm đoan
Tưởng ánh dương huy trỗi lộng đàn
Lãm Thúy trầm hương tròn nguyệt thệ
Lâm Tri gió bụi lẻ hồn oan
Cành vàng liễu chiết phường vô lại
Giá ngọc triều xô phận bất toàn
Mệnh đố thân đày xiêu cõi tục
Mấy người vượt thoát để ca hoan ?!
                    Lý Đức Quỳnh

CÁI ẢI NHÂN TÌNH
(Thủ vĩ ngâm)

Cái ải nhân tình lắm khổ đoan
Lời đưa thất hứa lỡ cung đàn
Thề non hẹn biển cam lòng chịu
Cắn cỏ ngậm vành buộc bụng oan
Bởi hiểu phần con ôm dạ gánh
Vì yêu phận gái khó thân toàn
Kiều xưa vạn nỗi đau xuân thắm
Cái ải nhân tình lắm khổ đoan.
             GM.Nguyễn Đình Diệm


BƯỚC PHÙ SINH

Huyễn mộng đa mang chỉ chuốc sầu
Thôi đành quẳng xuống đáy sông sâu
Chong hồn say tỉnh thâm đen mắt
Nhuốm cuộc trầm luân bạc trắng đầu
Rọi dấu nhân tình nhòa một bóng
Soi màu thế sự nhạt ngàn dâu
Dương gian biết có bao vinh nhục
Để bước phù sinh lắm nhịp cầu !
              Nguyễn Gia Khanh

Bài họa:
ĐỜI TANG HẢI

Loanh quanh cõi mộng bước đeo sầu
Những muốn quẳng vào sâu thật sâu
Dan díu cơi lòng mây đỉnh thượng
Vấn vương tấc dạ sóng giang đầu
Nhân tình lắm đận cười tang hải
Thế sự bao trò khóc ruộng dâu
Biết vậy,ý chừng chưa hết níu
Hoài mong bờ rộng nối nên cầu…
                     Lý Đức Quỳnh

THÔI CHỪ NÉM PHỨT

Đa mang thế sự chuốc muôn sầu
Thả xuống cho lòng nhẹ bể dâu
Đục đục trong trong thêm phiền não
Thua thua được được lắm cơ cầu
Vàng thau lẫn lộn thêm ê dạ
Đen trắng vô phân bạc mái đầu
Đã trải bao thời vinh với nhục
Thôi chừ ném phứt bỏ dòng sâu.
             GM.Nguyễn Đình Diệm

BỂ DÂU

Dạ đắm buồn thân chữ mộng sầu
Thuyền rời chốn lạ đã chìm sâu
Đành quên dĩ vãng cơn mê sớm
Gạt hết tình duyên ước hẹn đầu
Bến dựng nồng nàn sao nghiệt ngã
Bờ xây thắm thiết lại cơ cầu
Đêm dài tháng lạnh còn nhung nhớ
Vạn nẻo trăm đường cuộc bể dâu…
                          LienNguyen

KHÚC CHIỀU
Ngõ mộng ngồi nghe trỗi điệu sầu
Cung đàn dìu dặt mãi chìm sâu
Tình duyên vỡ vụn chiều mong đợi
Số phận đảo chao tối hẹn đầu
Từ đó đường riêng ai nấy bước
Bây giờ lối rẽ biết tìm đâu
Hoàng hôn tóc ngã màu mưa nắng
Chẳng lẽ rằng em cứ nguyện cầu ./.
                          Lê Cảnh Tiến

Thứ Ba, 15 tháng 12, 2015

CỬA NGÕ QUÊ MÌNH


THƯ GỞI BIỂN ĐÔNG

Ngát tình đất mẹ gởi trời Đông
Trăm nhớ nghìn thương gói trọn lòng
Gắng nhé ngăn ngừa quân cướp lộng
Vững nghe chống trả bọn thù ngông
Tâm hùng trai Việt luôn bừng nóng
Chí cả người Nam mãi dậy nồng
Tay súng chắc ghì yên cõi mộng
Quê nhà thỏa dạ nỗi niềm mong

Quê nhà thỏa dạ nỗi niềm mong
Ao ước giang sơn mãi đẹp nồng
Thế lực quân thù luôn quyết chống
Binh đoàn vệ quốc dập tàng ngông
Hân hoan hội ngộ reo đầu cổng
Rạng rỡ trùng hoan dậy khắp lòng
Tổ quốc bài ca hoài tỏa vọng
Ngát tình đất mẹ gởi trời Đông
                            HANSY

Bài họa:
CỬA NGÕ QUÊ MÌNH

Cửa ngõ quê mình ở biển Đông
Là nơi hướng vọng của muôn lòng
Bạn bè mở lối hòa bình ổn
Giặc giã ngăn đường xấc xược ngông
Thuở trước khai sơn tình đã lộng
Ngày nay giữ nước chí thêm nồng
Ngàn khơi bát ngát trời cao rộng
Nhật nguyệt đôi vầng sáng nỗi mong

Nhật nguyệt đôi vầng sáng nỗi mong
Tầm vươn thế giới thỏa tim nồng
Sắt son giữ đảo tiền tiêu lộng
Khí khái ngăn nhà hậu họa ngông
Thắm dệt trời xưa niềm ngát mộng
Tươi ươm đất mới khúc sâu lòng
Phất cờ bảo quốc cao truyền thống
Cửa ngõ quê mình ở biển Đông
                    Lý Đức Quỳnh

QUYẾT LÒNG GIỮ NƯỚC

Đất Việt của ta tận biển đông
Nghìn năm vẹn giữ trọn bao lòng
Cha ông dựng đắp ngăn giật lộng
Cháu chắc vun bồi chống cướp ngông
Khí khái dân ta luôn sục nóng
Anh hùng Tiên tổ mãi hực nồng
Noi gương chí cả an bờ mộng
Vững dạ kiên tâm giữ biển đông

Vững dạ kiên tâm giữ biển đông
Giang sơn nguyện giữ mãi tươi nồng
Quân thù cướp nước ra tay chống
Kẻ giặc xâm lăng tuốt kiếm hồng *
Dạ thấm lời xưa nêu chí rộng
Lòng ươm tiếng cũ ý khai đồng
Noi gương giữ đất cha ông lộng
Tiên Rồng nòi giống tỏa biển đông
               GM.Nguyễn Đình Diệm

*Hồng:Hội nghị Diên Hồng

Chủ Nhật, 13 tháng 12, 2015

CHÚC MỪNG GIÁNG SINH 2015


CHÚA ĐẾN
Hang lừa rực sáng ánh vì sao
Gió rét đêm Đông mải miết gào
Thiên sứ vui mừng tin cất báo
Mục đồng hớn hở miệng truyền rao
Màn trời lạnh lẽo con không ngại
Chiếu đất nghèo hèn mẹ chẳng nao 
Giữa sỏi khô cằn hy vọng chớm
Gieo mầm, Chúa đến tự ngôi cao
                              Bửu Tùng


Bài họa:
HỒNG ÂN
Đông lạnh buốt trời…bỗng ánh sao
Ngời soi trí sáng thoát đêm  gào
Hòa bình gõ cửa lòng nhân giảng
Bác ái vun nền cội phúc rao
Ý nguyện viên thành xa chẳng ngại
Ân tình tráo trở khổ không nao
Đường qua Thập Tự gương lành rọi
Phẩm giá ngôi đời thiện hướng cao !
                            Lý Đức Quỳnh

ĐÊM NOEL
Chân trời ẩn hiện mấy vì sao
Buổi Giáng sinh mây gió thét gào
Máng cỏ mưa buồn câu thỉnh nguyện
Hang Lừa tuyết phủ tiếng kinh rao
Mừng đêm thánh lễ lòng mơ tưởng
Rộn tối cung đường dạ ước nao
Em hãy cùng ta tay xiết chặt
Đường trần rộng mở mãi vươn cao ./.
                        Lê Cảnh Tiến

Thứ Sáu, 11 tháng 12, 2015

MẸ VÀ MÙA ĐÔNG


LỜI MẸ
(Nđt)
Mỏi đợi mòn trông đã héo gầy
Vui buồn gặm nhấm kể từ đây
Trời đông trở lạnh màn mưa ướt
Bếp củi nồng hơi lệ đẫm đầy
Đứa mãi chôn vùi trong lửa đạn
Thằng đang mất biệt giữa ngàn mây
Mình ta với nỗi sầu thiên cổ
Lặng lẽ niềm đau đổ xuống ngày ./.
                         Lê Cảnh Tiến

Bài họa:
ĐỜI MẸ
(Nđt)
Vườn quê lặng lẽ bóng hao gầy
Mẹ nhốt thân già ở mãi đây
Một ổ hàn liêu lòng ướt sũng
Ngàn năm tẻ vắng dạ thương đầy
Lo niềm tiễn biệt thuyền chao sóng
Khổ nỗi tương phùng bến lạnh mây
Mải miết quay cuồng đêm nuột não
Lèn đau cội nhớ trĩu thêm ngày !
                      Lý Đức Quỳnh

THÂM TÌNH
(Ngũ độ thanh, họa bài LỜI MẸ)

Vì con mẹ gánh trĩu vai gầy
Biết thuở nào vơi nhẹ nữa đây
Nghĩ chửa thần hôn đền hiếu trọng
Mong cùng tuế nguyệt trả ân đầy
Niềm tây nhớ lại sầu nhân ảnh
Cõi hạc trông càng tủi bóng mây
Dẫu cửu tuyền kia ngàn cách biệt
Tình thâm mẫu tử ấm bao ngày.
             Nguyễn Gia Khanh

ĐÔNG QUÊ
Mẹ bảo Đông này lạnh lắm con
Bò, dê yếu quá chịu sao còn
Mưa giăng rét buốt toàn thôn xóm
Giá phủ co ro cả lối mòn
Luống cải sau vườn không tủa lá
Cây bàng trước ngõ chẳng trồi non
Nghe sao thấy xót thân gầy quá
Chữ HIẾU lâu nay vẫn "chửa"tròn.
                         Sunny.Phương

Bài họa:
MẸ QUÊ
Đông về lạnh lẽo vắng xa con
Mượn ấm chăn đơn,chiếu cũ còn
Khụm rụm thân già đau yếu mỏi
Lê thê bóng cỗi nhớ thương mòn
Đèn khuya leo lét mù sương gió
Bếp trễ ơ thờ cạn nước non
Nhang khói đâu mà cay mắt mẹ
Tàn hơi nhịp thở vẫn chưa tròn…
                    Lý Đức Quỳnh

TÌNH MẸ MÙA ĐÔNG
Bao phen lạnh lẽo rét đông còn
Lọm khọm mẹ ngồi ngóng bóng con
Gió thổi le phe lòng héo hắt
Mưa rơi xối xả dạ hiu mòn
Tình mong thấp thõm nhìn mây nước
Bụng nhớ bơ thờ ngắm núi non
Biết đến khi nào bù đắp nổi
Bấy nay chữ hiếu chã vuông tròn
Bách Tâm Minh Tuệ

LỖI NGHĨA
(Họa bài:ĐÔNG QUÊ)

Bên thềm bóng mẹ ngóng trông con
Mấy bức thư xưa dẫu vẫn còn
Khó dứt dòng châu chưa cạn ráo
Càng sâu nỗi nhớ chẳng hao mòn
Vì niềm thiết thạch cùng trời đất
Hoặc mộng tang bồng với nước non
Thỏa chí nam nhi đành lỗi nghĩa
Thảo thơm hôm sớm mấy cho tròn.
               Nguyễn Gia Khanh

SẦU ĐÔNG
Vườn xưa xám xịt thảm mây tràn
Gió chở đông về lạnh lẽo chan
Mảng lá hanh vàng rơi giữa cội
Chùm hoa úa nhụy phủ bên ngàn
Rưng nhìn lối mộng mùa xa thẳm
Cảm nỗi riêng tình lúc hợp tan
Trở lại cùng ta nhiều nữa nhé
Vần thơ rớt rụng nẻo hoang tàn
                      Vũ Yên Khánh

Bài họa:
VÀO ĐÔNG
Miền Nam chẳng rét lạnh đông tràn
Vẫn nắng ươm nồng,vẫn chứa chan
Đất ấm bừng xanh,hương gió lộng
Trời trong rộ biếc,cánh chim ngàn
Sao lòng mãi chạnh niềm mơ vắng
Tự thuở lưu sầu ước mộng tan
Có lẽ muôn trùng chưa hóa chuyển
Mùa yêu ngà ngọc đã điêu tàn…
                       Lý Đức Quỳnh

ĐÔNG VỀ
Đông về gió thổi lạnh dâng tràn
Xám xịt mây giăng rét mướt chan
Lá úa phai màu rơi bến cội
Nhành hoa nhạt sắc rụng khe ngàn
Ngàn xưa mộng thắm hồn phong nhã
Vạn cũ mơ nồng dạ tụ tan
Lặng lẽ thời gian pha mái hạc
Bùi ngùi ngoảnh lại lệ xuân tàn
           GM.Nguyễn Đình Diệm

GỬI RÉT
(Họa bài:SẦU ĐÔNG)

Đã lập đông sao nắng vẫn tràn
Trông hoài cánh én mắt buồn chan
Làn khăn chắc nhớ bờ vai mộng
Gió bấc dường quên dặm núi ngàn
Cứ ước đôi lần choàng áo ấm
Và mơ một buổi hứng băng tan
Ai còn giữ lạnh từ năm trước
Hãy gửi về đây chút rét tàn.
                Nguyễn Gia Khanh

Thứ Tư, 9 tháng 12, 2015

CUNG ĐÀN


ĐÀN TÌNH
Điệu oán nhẹ nhàng đan nghĩa trở
Cung xuân thư thái lay tình nợ
Huyền cầm nhả giọng lộng duyên mơ
Thập lục vang lời khơi mộng nhớ
Tích tịch tình tang rạng sóng chờ
Hò xang xê cống nồng làn thở
Ngọt ngào dạo khúc giục vương tơ
Ấm dịu phiêu đàn chan ái mở
                      Dũng Nguyên

Bài họa:
ÂM ĐIỆU
Khi sầu nghẽn nghẹn lòng đau trở
Lúc trỗi duyên xuân tình thắm nợ
Cầm nguyệt huyền âm quyện mấy mơ
Đàn bầu ảo điệu hòa bao nhớ
Hoài nam vọng bắc hẹn đôi chờ
Lưu thủy hành vân thề vẹn thở
Dìu dặt cung ngân diệu khúc tơ
Đằm sâu nẻo ái buồng tim mở
                   Lý Đức Quỳnh

Đối Họa:
CUNG VƯƠNG
Đắng lòng kĩ niệm buồn trăn trở
Dạ xót duyên tình chưa dứt nợ
Thơ thẩn ca từ chẳng thoát mơ
Ngẩn ngơ nốt nhạc không xa nhớ
Tây thi bắc điệu luyến hương chờ
Đảo ngũ cung nam vương sắc thở
Nguyệt lão xin người nối sợi tơ
Để đời u tối hồng ân mở
                     Dũng Nguyên

Họa đối:
ĐIỆU LUYẾN
Góp những buồn xưa tình trắc trở
Gom vào nhịp thức câu duyên nợ
Mượn cung trầm bổng dệt đường mơ
Dìu khúc du dương thùa ngõ nhớ
Con sáo mười thương thắm hẹn chờ
Hoài xuân điệu lý tươi hòa thở
Tương phùng gởi phận buộc hồng tơ
Trọn thiết tha yêu đời rộng mở
                      Lý Đức Quỳnh

Thứ Hai, 7 tháng 12, 2015

LÊN CAO DÕI MẮT XA TẦM

(Núi Bài Thơ nhìn xuống Tp.Hạ Long,ảnh trên mạng)

CHIỀU TRÊN NÚI BÀI THƠ

Lên đỉnh Bài Thơ thỏa mộng này
Một vùng cảnh sắc tuyệt vời hay
Ngắm hoài núi giỡn sương mờ cuộn
Trông mãi non vờn mây ảo bay
Bến đợi niềm yêu vương dạ đắm
Thuyền chờ nỗi nhớ trót lòng say
Dở dang khát vọng chiều âm ỉ
Sắc đỏ hoàng hôn nhuộm cuối ngày
                                   Trần Đại

(Bửu Quang Tự)
Bài họa:
THẮNG TÍCH TRÊN NÚI CHỨA CHAN

Chứa Chan  đỉnh núi vút cao này
Lắm tích lưu truyền Bửu Tự hay
Bạch hổ hồi chuông đầu mãn phục
Kê vàng nhịp mõ cánh thôi bay
Suối Tiên gột bụi yêu kiều đắm
Giếng Ngọc tiêu trần thánh thoát say
Mây trắng nhàn du chiều bảng lảng
Tầng không mắt lộng tóm thu ngày
                             Lý Đức Quỳnh

NGÃ RẼ CUỘC ĐỜI
(Nđt)
Mãn cuộc vùi thân ở chốn này
Canh đời nghiệt ngã biết nào hay
Đường lên đỉnh thượng không màng tới
Ngõ cụt thiên đường chẳng dám bay
Xẻ những vui buồn nâng chén cạn
Chìa cùng khổ cực dốc tình say
Trời mây một cõi mình ta lướt
Bỏ lại trần gian những tháng ngày ./.
                   Lê Cảnh Tiến

VÂN DU NÚI NGỰ
Vân du núi Ngự thỏa lòng này
Đá lặng nhìn trời ngắm thật hay
Bóng nhạn theo đàn về vỗ cánh
Thân tùng ngắm nắng đón đưa ngày
Thông reo vọng gió hồn sông nước
Nguyệt tỏ mang tình dạ mộng say
Rớn đỏ hoàng hôn chiều bảng lảng
Mây trời phiêu bạc khói mơ bay
              GM.Nguyễn Đình Diệm

(Cổng chào,đường lên núi Chứa Chan)
(Đường bậc cấp lên chùa)
(Khách hành hường,ảnh trên mạng)
*Núi Chứa Chan thuộc địa phận huyện Xuân Lộc,tỉnh Đồng Nai.Có chùa Bửu Quang Tự,hiện nay vẫn còn hang cọp bạch thuở trước ở tu.Trên đỉnh Giếng Ngọc nước trong mát phun trào,vẫn quanh năm cung cấp nước sinh hoạt cho cả khu du lịch tâm linh này.

Thứ Bảy, 5 tháng 12, 2015

DÌU NHAU VỀ PHÍA HƯƠNG LỪNG


MÊ CUNG
Cung lòng dìu dặt phím yêu thương
Đàn ngọc ngẩn ngơ dạo khúc thường
Men luyến mơ màng men luyến đượm
Giấc nồng chất ngất giấc nồng vương
Đêm mơ mắt nguyệt lung linh sắc
Cánh huyễn mây quỳnh sóng sánh hương
Thánh thót nhạc ru hồn lãng đãng
Đưa ta vào tận cõi mê đường
                   Phượng Quỳnh

Bài họa:
NGUYỆT ĐIỆN
Ánh ngọc tỏ mờ lãng gót thương
Xiêm y vần vũ điệu nghê thường
Tình dìu mộng cõi tình dìu bước
Nhạc đắm xuân lầu nhạc đắm vương
Chấp chới nghìn trùng lung nguyệt ảnh
Bồng bềnh cửu điện luyến quỳnh hương
Cơn say dẫn lối vào cung Quảng
Mỹ nữ dìu mê tận hải đường...
                    Lý Đức Quỳnh

LẠC LỐI
Dạo khúc tơ lòng dạo khúc thương
Điệu mơ tiếng mộng điệu mơ thường
Cung khoan dịu ngọt cung khoan đượm
Nhịp nhặt êm đềm nhịp nhặt vương
Môi nguyệt mơ màng môi nguyệt thắm
Mắt quỳnh lóng lánh mắt quỳnh hương
Lời ca thánh thót lời ca luyến
Lạc nẻo đào nguyên lạc nẻo đường
           GM.Nguyễn Đình Diệm

TRỞ VỀ
Trăng mờ gót dạo với người thương
Bến vắng ngồi đan chuỗi mộng thường
Gió trải cung sầu thơ nhỏ giọt
Đêm tràn điệu nhạc lệ buồn vương
Người đi gởi mộng về quê cũ
Kẻ ở ôm tình tận cố hương
Đã mấy thu rồi nay trở lại
Niềm vui muốn được bước chung đường ./.
                            Lê Cảnh Tiến


ƯỚC
Đã hết từ đây nặng gánh sầu
Con thuyền rã bến dạt về đâu
Đành cam nửa kiếp đời hoa rũ
Cố chịu bao ngày phận liễu đau
Cứ ngỡ trăng vàng khơi dậy cảnh
Nào đâu mộng thắm xóa tan màu
Thuyền quyên số chịu đầy ngang trái
Dẫu ước một lần hạnh phúc mau
                     Kiều Ngọc Tuyết

Bài Họa:
MÙA GỌI
Ngồi gom góp rụng lá rơi sầu
Thả nổi theo dòng mãi ước đâu
Bõ hận liễu ngày phờ phạc rũ
Nguôi hờn hoa thuở tạ tàn đau
Thường hay cánh én ngời thêu sắc
Vẫn biết vườn xuân thắm dệt màu
Gió gọi hương lừng thơm trẩy hội
Đang mùa phúc hạnh giục lòng mau !
                         Lý Đức Quỳnh 

ƯỚC SUM VẦY
Rã bến thuyền xa biết đến đâu
Lòng buồn ngắm lá rụng rơi sầu
Cam tâm một thuở hồn phụng vắng
Đành chịu bao thời dạ liễu đau
Mãi ngỡ tình vàng bền sắc thắm
Hay đâu ái bạc nhạt phai màu
Mười hai bến nước thân nhi nữ
Ước được sum vầy hạnh phúc mau
              Bách Tâm Minh Tuệ

HÉO HẮT
Héo hắt tim côi lệ ứa sầu
Chiều nghiêng nắng đổ biết về đâu.
Đường nao tiễn biệt thêm lòng xót
Nẻo ấy tương phùng lại dạ đau
Ngọn gió bay sang tàn nhạt sắc
Cơn mưa vội tới rũ phai màu
Thời gian cố níu vườn yêu cũ
Khắc khoải duyên đời chợt cuốn mau..
                       Ngọc Liên Nguyễn

Thứ Năm, 3 tháng 12, 2015

TÌNH THẮM DUYÊN QUÊ


DUYÊN QUÊ

Mấy nhịp cầu tre đậm nghĩa tình
Câu hò Sông Hậu mãi hoài linh
Bà ba lất phất êm đềm mộng
Nón lá nghiêng nghiêng mảnh khảnh hình
Lả lướt sông dài con sóng mượt
Nhịp nhàng ghe nhỏ mái chèo xinh
Hò lơ tiếng hát hò lơ vọng
Ngan ngát tình quê rạng cõi bình  

Ngan ngát tình quê rạng cõi bình  
Ninh Kiều bến mộng tỏa ngời xinh
Vàng trăng mặc khách lai rai điệu
Nồng gió tao nhân loáng thoáng hình
Ngúng nguẩy vui đùa con phố đẹp
Chập chùng đón rước miễu chùa linh
Cửu Long hòa nước vào tim biển
Mấy nhịp cầu tre đậm nghĩa tình
                           HANSY

Bài họa:
TÌNH THẮM

Đường quê sông nước quyện ru tình
Khúc hát sâu đằm thắm diệu linh
Phấp phới khăn quàng nà nuột dáng
Lay bay tóc lượn tắn tươi hình
Ruộng đồng trải thảm lên mùa óng
Vườn tược pha màu rộ trái xinh
Điệu lý giao hòa câu vọng cổ
Trời quê lồng lộng cõi yên bình

Trời quê lồng lộng cõi yên bình
Đằm thắm ươm hồn xinh mộng xinh
Bình Thủy vàng lay mơn mởn lụa
Ô Môn tím tỏa lãng phiêu hình
Khách về dự hội Tây Đô hiển
Dân đến khơi nguồn Tiên Tổ linh
Rõ cội chín Rồng chung nhịp thở
Đường quê sông nước quyện ru tình
                             Lý Đức Quỳnh

HUẾ QUÊ MÌNH

Gia hương thắm đượm quyện ru tình
Tiếng hát sông Hương mãi diêu linh
Nón lá nghiêng soi bên dòng mộng
Câu hò lan tỏa cuối dòng xinh
Vân lâu bến cũ hồn lưu dưỡng
Núi Ngự non xưa bóng gợi hình
Bát ngát quê nhà chuông tĩnh tại
Khua tan cái ác tạo yên bình

Xua tan cái ác tạo yên bình
Vỹ dạ chiều nghiêng áo tím xinh
Bến Ngự trăng về lay mắt biếc
Nam Giao nắng tỏa lộng hồn linh
Cau nghiêng Nam phổ trầu mơ bạn
Bóng đổ Hoàng Thành dạ ước tình
Khách đến hài lòng vui non nước
Người qua thỏa mộng đẹp muôn hình
                GM.Nguyễn Đình Diệm

Thứ Ba, 1 tháng 12, 2015

NHỚ và THƯƠNG


NHỚ MỘT NGƯỜI                                          THƯƠNG MỘT NGƯỜI

Nhớ mãi lời yêu một gã khờ                          Thương nhau tóc bím buộc ngây khờ
Nhớ hoài kỉ niệm dệt đường tơ                      Thương hẹn se lòng lão nguyệt tơ
Nhớ luồn ái ngọt hồn trăn trở                         Thương đón muôn trùng tay thẹn mở
Nhớ mảnh tình xưa dạ ngóng chờ                  Thương mong vạn lý bước vui chờ
Nhớ buổi trao nguyền tim lặng vỡ                 Thương trao mật ngọt làn môi nhớ
Nhớ ngày ước thệ kẻ thầm mơ                      Thương tặng hương nồng suối mắt mơ
Nhớ vầng nguyệt thẹn đêm vò võ                  Thương đã ngút ngàn hoa phượng nở
Nhớ điệu trầm ca giấc mộng thờ                    Thương trong trắng ngọc mãi tôn thờ

Một giấc chiêm bao dạ vẫn thờ                      Một trang tình nhỏ mộng xưa thờ
Một làn gió thoảng tiễn vào mơ                     Một ngọn lửa lòng nhóm dậy mơ
Một bầu tửu nhạt khơi niềm nhớ                    Một ánh xuân thiên đời đón mở
Một khúc đàn ngân vọng nỗi chờ                   Một đôi phỉ thúy phận mong chờ
Một ánh trăng ngà soi trước ngõ                    Một mai bảng lảng chừng vương ngõ
Một dòng suối hẹp trải lòng tơ                       Một tối chồng chềnh đã vấn tơ
Một trời ảo mộng choàng hơi thở                   Một đận hàn liêu mùa gió trở
Một dãy nồng thương tuổi dại khờ                 Một tim nghẽn nghẹn buốt đau khờ

Người thương cách biệt để tim khờ               Người đã trùng khơi,sóng ruổi khờ
Người đã xa rời bỏ ái tơ                                 Người còn đâu nữa,lạnh lùng tơ
Người lãng ân nồng đêm nguyệt lỡ                Người cho non nước sầu dang dở
Người quên nghĩa mặn buổi trăng chờ           Người để trăng hoa xót đợi chờ
Người vui phước hạnh vùi nhung nhớ            Người dệt thiên đường trong nỗi nhớ
Người rạng duyên tình đắm đuối mơ              Người vùi hiện thực giữa niềm mơ
Người hỡi còn không thề một thuở                 Người ơi biển lận đau tình vỡ
Người đi kẻ ở vẫn tôn thờ                               Người hỡi trong nhau tạc tượng thờ !
Hoccachquen Motnguoi                                     Lý Đức Quỳnh

Bài họa:
TIẾC MỘT NGƯỜI

Tiếc mãi ngày xưa tuổi dại khờ
Tiếc lần ngơ ngác tựa nai tơ
Tiếc khi hai đứa tinh xuân nở
Tiêc dạo đôi ta mộng thắm chờ
Tiếc buổi trao tình người bỡ ngỡ
Tiếc chiều gởi phận kẻ buồn mơ
Tiếc đêm ân ái còn dang dỡ
Tiếc tối chia tay dạ thẫn thờ

Một nửa yêu thương vẫn nguyện thờ
Một mình đắm mãi cõi trời mơ
Một đôi chim mộng vờn thu lỡ
Một đóa hoa tươi luyến hạ chờ
Một mảnh ân tình chưa rạn vỡ
Một vườn cây cảnh trái non tơ
Một đêm trăng gió chìm đông trở
Một gã cô đơn một gã khờ...

Người đến trong đêm trả dại khờ
Người về quấn lại những đường tơ
Người quên buốt lạnh hồn trăng vỡ
Người bỏ lòng đau bóng nguyệt chờ
Người đã chôn vùi đêm hẹn dỡ
Người thì nhặt lại những ngày mơ
Người xưa xa vắng lòng trăn trở
Người đợi chờ ai bước thẫn thờ ./.
                    Lê Carh Tiến
                         3/11/2015

Thứ Bảy, 28 tháng 11, 2015

CUNG LÒNG VỌNG TIẾNG TƠ NGÂN


TƠ LÒNG
(Ngũ Độ Thanh)
Ôi buồn chẳng vợi dẫu còn nhau
Đã lựa tình duyên thủa bắt đầu
Mỗi buổi tìm quên lèn dạ úa
Từng đêm nhớ trải nghẹn tim nhàu
Vô tình nối nhịp mang thề ngỏ
Hữu ý dừng chân để nguyện cầu
Cõi ảo nao lòng không dám thật
Người mơ có thực hỏi sao sầu?
                           Minh Hien

Bài họa:
TIẾNG LÒNG
nđt
Chẳng giữ chân đời,tuột mất nhau
Đành sao phận lỡ mối duyên đầu
Ngoan thề bữa trước trăng ngời vạnh
Xót hẹn lòng nay biển dỗi nhàu
Gởi nỗi niềm xưa thuyền đợi bến
Vào câu hát cũ buổi qua cầu
Người đi cánh nhạn về đâu nhỉ
Để nhớ trùng khơi mãi gọi sầu !
                     Lý Đức Quỳnh

Đối họa:
THƠ LÒNG
nđt
Có thể mai này giã biệt nhau
Thì tim vẫn khắc mộng ban đầu
Âm thầm nỗi nhớ còn nguyên vẹn
Khắc khoải niềm yêu vội rũ nhàu
Bởi tại lìa xa đường ái vỡ
Làm cho cách trở mộng duyên cầu
Từng đêm vỗ giấc về hư ảo
Nghĩ lại ngày xưa để tiếc sầu
                          Minh Hien

Họa đối:
NHẠC LÒNG
nđt
Xưa cời mộng ủ thắm cùng nhau
Ước mãi cầm ca vẹn buổi đầu
Vũ điệu hòa giao hoài mắt thỏa
Đường thi xướng họa chẳng mi nhàu
Nào hay gió trở mùa trăng nguyện
Đã hết quỳnh êm thuở nguyệt cầu
Giã biệt người đi tình sóng nổi
Ngàn năm biển vọng tiếng thương sầu !
                               Lý Đức Quỳnh

TÌNH SẦU
Thuở ấy đôi ta cách biệt nhau
Đường mơ khắc khoải mối duyên đầu
Người chờ lạc lõng tình chưa thấu
Kẻ đợi bơ vơ ái đã nhàu
Gợi nhớ vòng tay muôn tiếng ước
Không quên kỷ niệm một lời cầu
Hương nồng nghĩa đượm giờ phai lạt
Tựa cửa bên song lệ thắm sầu
             Ngọc Liên Nguyễn

NỔI NIỀM
Ấp ủ duyên yêu mãi nguyện cầu
Tâm mơ dạ ước buổi ban đầu
Giao tình gửi tiếng lòng luôn đượm
Hảo mộng đưa lời ý chã nhàu
Chỉ tại xa lìa ân ái vỡ
Nên làm trắc trở nghĩa tình sầu
Bao ngày cách biệt hồn đau khổ
Khắc khoải đêm dài lại tiếc nhau
             GM.Nguyễn Đình Diệm

DUYÊN
"ngũ độ thanh"

Chồ sảnh học đường đã có nhau,
Tình trao nghĩa nặng buôi ban đầu!
Hồn mơ muôn thuở đừng phai nhạt,
Lòng mộng ngàn sau chẳng héo nhầu!
Tim đỏ hòa chung cùng ước đợi
Tơ hồng kết nhịp thỏa mong cầu!
Tình yêu có lửa luôn nồng nã,
Duyên phận kề bên khó tủi sầu!?

        11-2017
            Nguyên Huy Khôi

Thứ Năm, 26 tháng 11, 2015

TRÊN NHÁNH MÙA ĐI


NGÂY
Kìa kìa có phải giấc mơ xa
Tỏ tỏ, mờ mờ đến với ta?
Bởi nắng trong trong ngời sắc lá
Vì mây mảnh mảnh thắm màu hoa.
Cho thơm nóng bỏng, môi thôi giá
Để sáng lung linh, mắt hết nhòa!
Thấy trái tim này rưng rức lạ
Và lòng rạo rực khúc tình ca!
                    dovaden2010

Bài họa:
QUẠNH
Mộng ước không về,em phải xa
Đường tình nhịp lẻ ta còn ta
Theo làn mây trắng đìu hiu gió
Vít bóng sương mờ bảng lảng hoa
Đâu bởi thu gầy cho nắng nhạt
Mà do mắt nhớ để mi nhòa
Tằm dâu thôi hái ươm mùa cũ
Độc ẩm tiêu sầu khúc nguyệt ca !
                  Lý Đức Quỳnh


CÁNH HOA VÀNG
Dòng xưa bến cũ cánh hoa vàng
Tiếc nuối một đời lỡ bước sang
Phận mỏng dập vùi theo sóng nước
Duyên hờ chôn chặt gửi mây ngàn
Quê nhà đất khách không chung lối
Én bắc nhạn nam chẳng họp đàn
Một chút tình riêng trời cố xứ
Má hồng tủi phận chuyến đò ngang
                            Kim Phượng

* Họa:
THẮM
Cánh mỏng hoa xưa vẫn sắc vàng
Muôn đời thắm mãi dẫu mùa sang
Thuyền mơ chậm chậm theo dòng nước
Bến ước mông mông cách dặm ngàn
Quạng quẽ nơi xa đành lạc lối
Tương tư chốn cũ vẫn ôm đàn
Bùi ngùi gửi đến người xa xứ
Họa một đôi dòng... nỗi trái ngang...
                           dovaden2010

Bài họa:
ƯỚC THẦM
Ngoài hiên tóc gội nắng hong vàng
Lóng ngóng ai ngồi mắt ngó sang
Kẽ lá ửng hồng đào mởn nụ
Triền nương dợn biếc suối mơn ngàn
Đềm êm cánh gió mùa reo nhạc
Ríu rít lời chim điệu trổi đàn
Sóng dậy nao nao thuyền nhớ bến
Ước gì chẳng cách một bờ ngang !
                           Lý Đức Quỳnh

Thứ Ba, 24 tháng 11, 2015

PHỐ NHỎ


PHỐ NHỎ
Rét đã dày thêm gió cuối mùa
Đông vào phố nhỏ lặng lời thưa
Co ro bé tẹo nhờ hiên vắng
Lủi thủi già khòm tựa bóng khuya
Cửa sổ vuông đời quanh quẩn hẹp
Bờ môi góc phận lịm im thừa
Sương còn ướt đẫm ngày len lén
Gọi tiếng nhân tình dậy đón đưa !
                       Lý Đức Quỳnh 

Bài xướng:

TIẾNG ĐÊM
Sương gieo phảng phất, gió giao mùa
Đèn phố hiu buồn ánh thớt thưa
Lanh lảnh lời rao mời bữa trễ
Đều đều tiếng gõ dạo đêm khuya
Cô tênh giấc dở mình tâm cảm
Lạc lõng âm khua kẻ giọng thừa
Thăm thẳm canh trường nghe héo hắt
Lưỡi liềm trăng lạnh khẽ rung đưa!
                        CAO BỒI GIÀ

Bài Họa:

ĐÊM ĐÔNG
Đông về rét mướt gió sang mùa
Phố lạnh người đi vắng vẻ thưa
Vất vả thân đơn tìm miếng trễ
Lao đao bóng lẻ kiếm cơm khuya
Thương người số phận đời nghèo túng
Mến kẻ duyên phần sống khổ thừa
Cát bụi hồn phai vầng nguyệt lạnh
Phong trần bạc kiếp thoảng đong đưa
            Bách Tâm Minh Tuệ

PHỐ KHUYA
Đông sang rét mướt gió thay mùa
Phố lạnh đường khuya quá vắng thưa
Cụ lão lum khum cùng gánh bánh
Co ro chú bé lủi lầm khuya
Bên hiên vất vả thân già xọm
Cạnh cửa lao đao xác khổ thừa
Quạnh quẻ đêm dài lòng héo hắt
Trần đời lận đận kiếp đong đưa
              GM.Nguyễn Đình Diệm