Thứ Bảy, 29 tháng 6, 2013

XUÂN 86


                                           


                                  XUÂN 86

Ai thay áo cho hàng cây xanh lá
Và thêm nồng vào màu nắng hây hây
Chim chẳng ngừng hòa nhạc khúc mê say
Ôi,tất cả vì nàng xuân mà chúc tụng !

Bình minh nay trời thật cao và thật rộng
Gió thơm hương,lòng mở cửa sáng bừng lên
Có những nụ hoa từ bao giờ chẳng gọi tên
Nay bỗng nở giữa môi cười thân ái !

Xuân thật rồi! Xuân đã hóa mình sống lại
Đời vươn lên từ vực thẳm sâu,lầy
Và giao nhau giữa tay ấm cùng tay
Rồi tụ lại trong tiếng cười giọng nói !

Xuân đến rồi vì tình yêu mãi gọi
Chiếc gương soi trong mắt sáng hết mù sương
Tình vụng về từ những chiếc môi hôn
Êm ả lớn trong vòng xuân kỳ diệu !

Xuân đến rồi ,hỡi cung đàn muôn điệu
Hát nữa đi những nhạc khúc hoan ca
Trái tim nầy từ muôn kiếp chẳng phôi pha
Yêu bất tận,ơi nàng xuân kiều diễm !

Xuân 86 ,trong lòng ta bỗng hiện
Những chấm tròn lóng lánh sáng dần lên
Ta say sưa,ta dâng hiến cả cho em
Ôm siết chặt trong vòng tay thế kỷ !

Xuân 86,ơi nàng xuân tuyệt mỹ
Có gì nồng hơn mật ngọt của tình yêu !

                              Lý Đức Quỳnh-(Bài cũ 1986)

Thứ Năm, 27 tháng 6, 2013

Đông quê

                         


                               ĐÔNG  QUÊ

Tiết đông sang,mưa phùn và gió bấc
Úa cành xanh,héo cuống búp tơ măng
Những chồi non nhựa sống trẻ chưa căng
Vội khô dần dưới mây mù ủ lạnh !

Vài con chim dưới mưa sầu rũ cánh
Nằm co ro ươm dệt mộng yêu đương
Rồi rả rích cất tiếng hát hoang đường
Mà chua xót những tháng ngày thơ trẻ !

Vườn nhà ai mấy con gà mất mẹ
Đứng rụt đầu,duỗi cánh tránh mưa vây
Hồn tương tư những tháng nắng xuân đầy
Theo chân mẹ đời tươi như tuổi bé !

Từng ngày lê,từng mỏi mòn nhân thế
Từng đêm quạnh,từng leo lét đèn quê
Đông đến đi chẳng tin chắc xuân về
Mãi lỗi hẹn,lòng nào đâu dám hẹn !....

                              Lý Đức Quỳnh-(Bài cũ 1982)

Chủ Nhật, 23 tháng 6, 2013

Góc quê

    http://tho.com.vn/thi_ph%E1%BA%A9m/g%C3%B3c_qu%C3%AA/32681             
                     


                                           GÓC  QUÊ

                                Khuất lặng sau tre cái cổng làng

                                 Chia khao khát nhớ nỗi thênh thang

                                 Vàng phơi ánh lụa trên nong kén

                                 Biếc lượn triều dâu cuối bãi ngàn

                                 Nắng dệt đường tơ se sợi thắm

                                 Trăng quây canh cửi vọng đêm tàn

                                 Xiêm y hồ hởi ai reo phố

                                 Lủi thủi góc quê những trễ tràng !

                                             Lý Đức Quỳnh_ĐN- 8/1/2007
             
  Bài họa:

             Ngư Dân
Ngoài khơi đánh bắt khá xa làng
Khung cảnh núi rừng ruộng bậc thang 
Gió cuốn hải âu thu vạn lý
Sóng xô mạn gỗ vỗ muôn ngàn
Mải mê mắt dõi chân trời thẩm 
Ngơ ngẩn tay quên điếu thuốc tàn
Ráng đỏ hoàng hôn màu huyết dụ
Chân mây mặt nước vẽ ngư tràng.
                              Nuyệt Anh

HỒN QUÊ

Dòng sông uốn khúc chảy qua làng
Đám ruộng đầu bờ lắm bậc thang
Sóng lúa mơn man làn gió nhẹ
Bờ tre thấp thóang bóng trăng ngàn
Tiếng ru đêm vọng trong suơng vắng
Điệu hát chiều vang giữa nắng tan
Tối xuống miền quê yên ả quá
Xa xa thác đổ động sơn tràng ./
                            Lê Viễn Chinh

SỐNG Ở LÀNG
Thích nhất là vui sống ở làng
Đi đâu để vất vưởng lang thang?
Mênh mông đồng lúa dàn vô tận
Bát ngát nương dâu trải ngút ngàn 
Văng vẳng câu hò khi nắng tắt
Dùng dằng điệu ví đến canh tàn 
Quê hương sâu nặng tình hàng xóm
Đám cưới thôn quê nổ pháo tràng!
                          Red Diamond

KHÔNG ĐỀ
Thưở ấy em như đẹp nhất làng
Đường tình rộng mở cửa thênh thang
 Bao nhiêu trai tráng chờ bên cửa
với kẻ tình si có số ngàn
Gửi gấm tình thương đầu ngọn gió
Chực chờ mãi cũng đến tình tàn 
Em không vui thú trần gian nửa 
Nhất quyết quy y với đạo tràng. 
                         Mẫn

Cao nguyên
Cao nguyên yên ả những thôn làng
Lúa trổ quanh trời mấy bậc thang
GIó hú mông mông buồn lủng vắng
Sương mù quạnh quạnh ướt non ngàn
Lưng đèo khúc khuỷu hương rừng lộng
Đỉnh dốc chênh chao bóng nguyệt tàn
Cảnh sắc vương vương tình tự núi
Mai về, thương nhớ động từng tràng
                                 PyNhi

KHÔNG ĐỀ
Khép nép bờ đê dát ánh vàng
Cỏ mang mang níu bước chân ngang
Xôn xao gió réo sầu vài khúc
Dáo dát mây đưa buốt mấy ngàn
Nắng xé tan trời gieo óng ánh
Mưa cào nát dạ rắc long lanh
Người xưa cúi mặt tìm câu nhớ
Ngõ cũ ngẩng đầu phơi bóng canh.
                             Võ Đan Thùy

KHÔNG ĐỀ
Đồng quê vui hát khúc hoan ca
Nắng trải mênh mông ấm mọi nhà
Bên chõng mẹ già ngồi quạt mát
Vườn sau em gái hái dưa, cà
Thôn xóm vào mùa như mở hội
Sân nhà lúa rải tựa vàng sa
Ngõ xóm đường thôn đầy cuống rạ
Chân người êm bước mỗi khi qua.
                          Nuthanmatttroi

NÉT LÀNG

Trúc ngả đầu đình óng nét làng
Bồng bềnh mây trắng nhởn lang thang
Bè xuôi mảng ấm êm dòng nước,
Đò ngược buồm căng lộng gió ngàn!
Kẽo kẹt tay nôi vờn vách lạnh
Ầu ơi tiếng mẹ níu trăng tàn!
Mắt ai lúng liếng như dao cắt
Nghiêng ngả góc quê,..."át"đạo tràng!

12-2017

Nguyễn Huy Khôi

Thứ Sáu, 21 tháng 6, 2013

KHÁT YÊU

    http://tho.com.vn/thi_ph%E1%BA%A9m/kh%C3%A1t_y%C3%AAu/32439                      

                                  KHÁT  YÊU

                          Sông dài dòng nước chảy khơi
                          Bên ni,bên nớ chia đôi hai bờ
                          Em như cái bến không đò
                          Mãi mong thì cũng biết chờ ai sang!

                          Ai sang dù chỉ sang ngang
                          Môi nồng dẫu phải trễ tràng với say
                          Bàn tay được nắm bàn tay
                          Trăm năm còn có một ngày làm duyên !

                          Lá vàng rơi rụng vô biên
                          Làm sao rụng hết lá nguyên sinh rừng
                          Lòng cây tích chứa nhựa xuân
                          Mỗi cây rạo rực một dòng khát khao !

                          Sóng trùng biển ngộ tương trào
                          Ba cây tập khởi xôn xao núi rừng
                          Em nghiêng ngả bóng soi thầm
                          Đi về con ngõ rêu rong đời mình !

                                            Lý Đức Quỳnh_ĐN-(Bài  cũ)                     

Thứ Hai, 17 tháng 6, 2013

TRƯỜNG XƯA

         *Họa theo bài TRƯỜNG   EM  của  RED  DIAMOND

                         



                                         TRƯỜNG  EM
   
                            Cạnh chợ quê em một mái trường
                            Xuân Phương đẹp đẽ rất thân thương
                            Vài cành phượng đỏ tung hoa lửa
                             Mấy tán bàng xanh đón ánh dương
                            Vời vợi trời mây nhòa sắc nắng
                            Thênh thênh ánh mắt ngợp con đường
                            Nơi đây đón nhận bao hoài bão
                            Dấu ấn ngàn đời mãi ngát hương !
                                                    Red Diamond
                     

                           
  Bài  họa:

                        TRƯỜNG XƯA

Làng quê heo hút nhỏ ngôi trường
Xa biệt chạnh niềm gợi nhớ thương
Sân lặng  chống trời cây phượng vĩ
Cát sôi nung đất lửa vầng dương
Vỡ lòng thơ trắng ngời con chữ
Mở mắt người trong tỏ lối đường
Lam lũ neo đời như bến đỗ
Góc tình vẫn thoảng một mùi hương!

                Quỳnh Lý Đức_ĐN

Thứ Năm, 13 tháng 6, 2013

TÔI NHÌN MẮT TÔI

                       


                             TÔI  NHÌN  MẮT  TÔI
     
      Em  từ  gặp  gỡ  trong  tôi
      Bặt  tăm ! Di  ảnh  bồi  hồi  ngóng  trông
      Cuộc  đời , ừ, quá  mênh  mông
      Dùng  dằng , nhiêu  sự  cảnh  đồng  vỡ hoang !

      Nghe  về , nghe  đến  địa  đàng
      Nghe  từng  thổn  thức , nghe  ngàn  xôn  xao
      Nghe  ngày  liệm  nhớ  gầy  hao
      Nghe  đêm  tích  hợp  sinh  bào  thời  gian !
 
      Có  duyên,  ăn   khế  trả  vàng
      Không  duyên,  ra  bến  phụ  phàng  đò  đông
      Hai  bờ  sóng  vỗ  lay  lung
      Niềm  tin  ẩn  trú  giữa  lòng  nhấp  nhô

      Thấy  hình , thấy  bóng  lõa  lồ
      Thấy  đời , thấy  cuộc  điên  rồ  bảo  lưu
      Thấy  em  oan  trái  thâm  cừu
      Thấy  tôi  cát  bụi  sầu  ưu  đắp  mồ !
 
      Đơn  côi  bước  thuở  ngây  ngô
      Yêu  thương,  mộng  thực, hồ  đồ  cả  hai
      Tình  như  một  buổi  sơ  khai
     Chiều  tàn  điệp  điệp , ban  mai  trùng  trùng!

     Biển  về  khe  suối  ra  sông
     Sông  về  biển  lại  một  dòng  nước  trôi
     Em  đi , thế  thái  chia  phôi
     Gũi  gần  rõ  mặt , xa  xôi  rõ  lòng

     Chiều  đông,  nhìn  nắng  màu  đông
     Nhìn  mây  sau  cuộc  bão  dông  thanh  bình
     Em  đi , em  thấy  chăng  mình ?
     Thấy  tôi  lặng  lặng  ngồi  nhìn  mắt  tôi !

                            Lý Đức Quỳnh_ĐN-(bài   cũ)
                                         

Thứ Sáu, 7 tháng 6, 2013

Thực hư nhịp điệu

*Họa theo bài XUÂN LÀ THỰC-LÀ HƯ? của anh NGƯỜI NGUYÊN THỦY

                                                 



                                                        XUÂN LÀ THỰC-LÀ HƯ ?


                                              Sự  đời  thực  thực  với  hư  hư,

                                             Ai  biết  rằng  đâu  chân , giả  chừ?

                                              Xuân  đến , xuân  đi  hằng  hóa  hóa...

                                              Trăng  tròn , trăng  khuyết  vẫn  như  như.

                                              Xuân  về  hoa  rộ  muôn  hình  tướng...

                                             Tình  đến  ý  say  vạn  tưởng  tư...

                                            Cho  dẫu  Em  cùng  Xuân  ở  đó ,

                                            Âu  là  thực  thực  với  hư  hư ???


                                                                    Người Nguyên Thủy



                       THỤC HƯ NHỊP ĐIỆU

              Sương khói ánh nhòa quyện ảo hư


              Mơ ươm hạnh ngộ mộng xuân chừ


              Vườn tình hiển hiện,chưa cùng với


              Ngõ ý thẳm sâu,khó tận như


              Trăng nguyện thoát y bày diễm tuyệt


              Lòng trơ bó bột nhốt sầu tư


              Ngàn dâu xanh hái vàng tơ óng


              Điệu vũ Nghê thường nhịp thực hư...


                             Lý Đức Quỳnh_ĐN


                                  
                                QUÊ HƯƠNG



Quê hương một thuở thực cùng hư
Từ biệt ra đi tự bấy chừ
Năm tháng miệt mài câu mộng mị
Một đời vương vấn tiếng hình như
Thương thân lữ khách buồn xa xứ
Nhớ kẽ dặm ngàn biệt cõi tư
Bóng mẹ nhạt nhòa chiều ngõ vắng
Đợi chờ con giữa chốn hao hư
                      Lê Viễn Chinh


                  KHÔNG ĐỀ

 Chớ trách giả chân với thực hư
Tâm hoài nghi hoặc bước chần chừ
Nông sâu xét nét lòng người hóa
Hẹp rộng thăm dò cỏi thế như
Trúc trắc dòng đời hoen mộng tưởng
Đa đoan cuộc sống vệt trầm tư
Dẫu rằng nước mắt còn rơi đổ
Đã thỏa kiếp này cỏi thực hư
                          Py Nhi


                  KHÔNG ĐỀ


          Sắc sắc – không không cõi thực hư

Vô minh có biết đến răng chừ?
Thân nơi cõi tạm trăm năm ấy
Hồn chốn mây ngàn muôn kiếp như
Mắt ngắm ánh trăng lòng đắm đuối
Tai nghe tiếng gió dạ tương tư
Luân hồi xuôi ngược bao nhiêu nợ?
Sắc sắc – không không cõi thực hư!
                      HẠT  CÁT

Thứ Ba, 4 tháng 6, 2013

Tiếng tơ

*Họa theo bài thơ TIẾNG LÒNG của anh LA THỤY (Phú Đoan)
                                                     
                                           TIẾNG  LÒNG

                      Duyên nợ gì đây chẳng ước thề 

                      Một đời đắm đuối chán mình ghê  

                      Văn phong thô thiển bao người giễu 

                      Thi tứ dật dờ khối bạn chê 

                      Nghiệp bút ta vương hoài lận đận 

                      Tình thơ ai buộc mãi đam mê 

                      Tiếng lòng ngân vọng qua năm tháng 

                      Hòa quyện men say chút sướng hê 


                                                           La Thuỵ




Bài họa:            

                                          TIẾNG  TƠ


                             Run  rủi  trùng  phương  chẳng  hẹn  thề

                             Khi  lòng  liêu  quạnh  thật  buồn  ghê

                             Điệu  đà  khúc nhạc , cười  xa  xỉ

                             Vung  vít  cung  đàn , ngậm  chán  chê

                            Tục  tử  tang  tình  lời  khổ  ải

                             Cô  hồn  tích  tịch  chốn  u  mê

                            Tơ  chi  cay  nghiệt  duyên  ì  hỉ

                            Réo  mỏi  âm  gầy  vọng  hể  hê !

                                          Quỳnh Lý Đức_ĐN-2013

                        


KHÔNGĐỀ

Không văn chẵng vẻ cũng chưa thề

Cắc cớ gì vương, thấy ghét ghê
Ký tự ba xu hăng bút ngoáy
Ngôn từ bạc cắc phỉ người chê
Chùm thơ cóc nhảy hoài rao bán
Mớ chữ gà bươi mãi đắm mê
Cỏi ảo lê la dài những tối
Mặc đời nhạo báng cứ tung hê
PyNhi


KHÔNG ĐỀ


Em hởi anh đây lớn tiếng thề

Xe hơi đụng chết thiệt là ghê
Bởi vì anh nói em không hiểu
Mà nếu lặng câm lại bị chê
Hết biết làm sao mà nói nửa
Chỉ còn trốn biệt khỏi lo mê
Chùa hoang duyên lạnh nghe kinh phật
Sám hối lòng an thật hả hê
Mẫn

                                               
EM ĐI

Em đi từ ấy tuổi trăng thề
Mòn mỏi đợi chờ nhớ thấy ghê
Đắng chát người đời câu tốt xấu
Ngọt bùi nhân thế tiếng khen chê
Ly tình chối bỏ miền mơ mộng
Biệt khúc xa rời cõi tỉnh mê
GiỜ biết tìm đâu hình bóng cũ
Một thời bè bạn mãi tung hê
Tiến Lê

LẠC DUYÊN

Lạc duyên ,lạc nốt cả hương thề
Lận đận một đời ngẫm chán ghê!
Thi hứng vơi bao,...bằng hữu dễu,
Tửu nồng cạn hũ,...bạn bầu chê!
Chốn nầy hẳn tớ còn vương vấn...
Đằng ấy liệu ai có đắm mê?!
Lạc đạo cư trần vênh lá số
Quý người, trọng nết, ngại tung hê ?

11-2017

Nguyễn Huy Khôi