Thứ Sáu, 31 tháng 5, 2013

Nhớ mùa gặt

*Họa theo bài NHỚ MÙA XƯA của HƯỚNG DƯƠNG


                     
                              NHỚ MÙA XƯA 

                 Quê xưa ta nhớ mỗi ngày mùa
                 Thon thả hạt vàng dẫu đất chua
                 Nhộn nhịp phơi rơm người gắng sức
                 Rộn ràng mừng lúa trẻ nô đùa
                 Nếp thơm lúc trước từng hay gặt 
                 Gạo trắng bây giờ lại phải mua 
                 Chốn cũ ruộng nương thành phố thị
                 Muốn tìm hương rạ cũng đành thua

                                        Hướng Dương


                                           

Bài họa:http://tho.com.vn/thi_ph%E1%BA%A9m/nh%E1%BB%9B_m%C3%B9a_g%E1%BA%B7t/32682

                                               NHỚ MÙA GẶT

                               Tháng ba lúa gặt tỏa hương mùa

                               Theo gió vào làng đuổi vị chua

                               Nhịp gánh đường lay lời đuổi cợt

                               Điệu cười đồng lượn trẻ tranh đùa

                               Chim vui nhặt hạt không chờ tặng

                               Người rộn ươm lòng chẳng đợi mua

                               Bỏ ruộng lên thành lem bụi phố

                               Đâu mùi hương cũ,nhớ chào thua !

                                               Lý Đức Quỳnh_ĐN-2013


                             

TÌNH QUÊ

Buổi ấy về thăm giữa vụ mùa
Chiều vàng nhạt nắng mái chèo khua
Dòng sông sóng đẩy con thuyền lướt
Xóm nhỏ trăng lên ngọn gió lùa
Cô gái mơ màng làn tóc xỏa
Góc trời mờ mịt đám mây xua
Nắng mưa vẫn tiếng lòng nhân ái
Nghĩa nặng tình sâu chẳng phải mua
Tiến Lê  

                 CAO LÃNH

Bao năm thời tiết vẫn giao mùa
Cây cối xanh rờn mặc ruộng chua
Cao lãnh hiên ngang luôn hãnh diện
Miền tây hùng dũng chẳng bông đùa
Thôn quê thưởng ngoạn người mời gọi
Thành thị ngao du kẻ sắm mua
Cuộc sống ấm êm phong cảnh đẹp
E rằng nhiều nước..cũng còn thua !!!
Nguyệt Anh

      KHÔNG ĐỀ

 Ngọn lúa reo vui cuối vụ mùa
Gọi người về gặt mảnh đồng chua
Ruộng trên chị gái lăng xăng hái
Bờ dưới chim sâu lích chích đùa
Nặng những mồ hôi còn rớt đổ
Thơm từng hạt thóc chẵng chào mua
NGhề nông vất vả hoài cam phận
Chỉ biết trông trời định thắng thua  
PyNhi

Thương quê

Nhớ lắm nông thôn mỗi vụ mùa
Bao người gặt lúa chốn đồng chua
Tay liềm thoăn thoắt , vang câu nói
Vai gánh nhanh nhanh, vọng tiếng đùa
Hạnh phúc sẵn đây nào đợi biếu
Niềm vui đang có chẳng cần mua
Ruộng vườn san lấp xây nhà máy
Ngày cũ muốn tìm- cũng phải thua
Hướng Dương

Thứ Ba, 28 tháng 5, 2013

Vườn hoang

  *Họa theo bài  của bạn NGUYỆT  ANH  họa bài :VỊNH  LẦU  ÔNG HOÀNG của HMT


                                       Đất trời một cõi thế gian này
                                       Toàn cảnh địa cầu ai dựng xây ?
                                       Biển lớn cá tôm bao ngọc  đá                                
                                       Rừng nhiều thảo mộc đủ hoa cây
                                       Muôn loài chim chóc cùng sông suối
                                       Vạn vật con người với sắc mây        
                                       Tuyệt diệu bàn tay ôi.. Thượng Đế !
                                       Kỳ công của Chúa ngắm mê say.

                                                                       Nguyệt Anh


HỌA :

                                             VƯỜN HOANG

                              Lớp bụi lòng liêu phủ chốn này


                              Công trình người tạo giữa nhiên xây.


                              Nguồn len uốn lượn ra dòng suối


                             Cội vút tung vờn tạc dáng cây


                             Thế thái khuyết tròn trơ bóng nguyệt


                             Nhân tình đen bạc đuối vành mây


                             Nỗi niềm phong kín từ xa vắng


                            Bỏ mặc vườn hoang mộng dở say !

                                               Lý Đức Quỳnh_ĐN-2013


                                   


Read more:http://datdung.com/modules.php?name=News&op=viewst&sid=12882#ixzz3HEyc7ANJ

Bài họa

ĐẤT NƯỚC

Trơ trơ bóng nguyệt lượn lờ mây
Hơn bốn ngàn năm nghĩa khí đây
Đồi núi uy nghi hòn đá tảng
Đất trời đồ sộ bóng vân xây
Rừng thiêng ai đã dày công dựng
Biển bạc người đâu dám lấp đầy
Sông nước cội nguồn nào dám bỏ
Chung tay xây dựng giang sơn này

Tiến Lê




Thứ Bảy, 25 tháng 5, 2013

Trở về

*Họa theo bài PHIÊU LÃNG của anh TIẾN LÊ-BỤI THỜI GIAN


                                        PHIÊU LÃNG

Mây chiều trôi dạt cuối trời xa
  Gió cuốn chênh chao giọt nắng tà
  Đêm tiếng suối ngàn cuồn cuộn đổ
Ngày dòng thác bạc rộn ràng ca
  Bóng cây xanh tỏa làn sương mỏng
  Chiếc lá vàng chao  sóng nước ngà 
Một kiếp phù du cùng mộng tưởng
       Ngắm trời , sông , núi với trăng hoa ./.

Tiến Lê

Bài họa:

                                             TRỞ VỀ

                                Phiêu  bồng  ôm  mộng  mãi  đi  xa

                               Cuộc  lữ  lênh  đênh  đã  buổi  tà 

                               Chốn  nhớ  xao  lòng  đêm  thác  đổ

                               Cõi  về  rộn  ý  khúc  đời  ca

                               Mênh  mông  chân  bước  miền  tơ  lụa

                               Lặng  lẽ  tình  đan  sợi  ngọc  ngà

                               Cơn  gió  vô  thường  lay  bóng  cũ

                               Vườn  hoang  trở  lại  vỡ  mùa  hoa !

                                              Lý Đức Quỳnh_ĐN-2013



                             

Bài họa:

KHÔNG ĐỀ



Bảng lảng mây trôi tận phía xa
Núi đồi sông nước nhuộm huy tà
Sóng nhô lớp lớp ầm ì dội
Nhạn đảo bầy bầy ríu rít ca
Dưới biển xa in vầng ráng đỏ
Trên trời tỏ hiện ánh trăng ngà
Dừng chân lữ khách nhìn mê mẩn
Bất giác đưa hồn mộng dưới hoa.
NGUYỆT ANH

BIỂN QUÊ HƯƠNG

Dõi mắt mãi nhìn tận biển xa
Nhấp nhô con sóng gió la đà
Trời mây một cõi hồng mơ mộng
Đất nước ngàn trùng đậm thiết tha
Một bóng trăng gầy chao sóng bạc
Ngàn vì sao lẻ dậy hồn hoa
Dang tay ta đón niềm tin mới
Nét đẹp giang sơn dưới nắng tà
TIẾN LÊ

Thứ Tư, 22 tháng 5, 2013

MANG TƠI

Quỳnh đến thăm nhà bác Lý Viễn Giao có bài thơ luật QUẠT MO ,mình đọc nhưng vẫn không họa được.Hôm sau lại đến,chợt cái "ý"thoáng qua Quỳnh chộp và làm bài họa,xong quay về.Trong lòng vẫn còn cái gì ấy vương mang làm mình mãi băn khoăn....Không lẽ quá khứ mình đã hành xử như thế,cho nên nay mình âm thầm đồng lõa và nuôi dưỡng cái lập luận :lấy cứu cánh biện minh cho phương tiện,nghĩa là chấp nhận lấy mục đích ra biện minh cho hành động dối trá chăng.Một quan điểm nhân sinh như thế có phải cần lên án không,hay có thể cảm thông được với những khi cần thiết tự vệ để an toàn....Sao trong lòng Quỳnh vẫn mãi cảm thấy khó chịu vì cái cảm giác "đê tiện" đó.Nay  Quỳnh chép bài thơ lên đây các bạn đọc và góp ý giúp mình nhé!


                                            QUẠT  MO

                          Đã bấy lâu nay lỉnh xó nhà

                          Bây giờ cắt điện mới tòi ra
                          Mo nang chuôi sấp là đây hử*
                         Mặt nạc đóm dầy chính đó a
                         Phẩy phẩy phe phe man mát mặt
                         Phành phành phạch phạch dịu dìu da
                         Bờm ơi cho mượn câu thần chú**
                         Kẻo Phú Ông nầy sắp tẹt ga!

                                                    Lý Viễn Giao

*  Có câu “ Mặt nạc  đóm dầy , mo  
                nang chuôi sấp , chó chập tai ”
* Câu thần chú  tiên ông cho Bờm
            ước gì được nấy! 

Bài họa:

                                       MANG  TƠI


                        Quên  bẵng  từ  khi  quẳng  góc  nhà

                        Nay  trời  mưa  mịt , vội  moi  ra
                        Mang  tơi  rõ  nộm  mà  oai  nhỉ ?
                        Đội  nón  trông  gà  cũng  oách  a !
                        Lỏi  nhỏi  loi  nhoi  meo  méo  mặt
                        Lăn  nhăn  lúm  nhúm  dị  dì  da
                        Đành  thôi , chẳng  thể  không đeo  giáp
                        Sao  vượt  bão  bùng  dội  hết  ga !

                                     Lý Đức Quỳnh _ ĐN - 2013
                


CHỔI DỪA

Đành rằng xó bếp mới moi ra
Quên bẵng từ khi quẳng góc nhà
Mặc cõi âm thầm mưa muối mặt
Kệ đời lặng lẽ nắng trơ da
Tong teo tỏng tẻo coi mà ngán
Mân mãi mân mê thấy tưởng già
Đội lốt râu hùm núp bóng tối
Đợi thời cơ đến xả luôn ga ./


Tiến Lê.




ÁO MƯA


Cất kỹ áo mưa ở góc nhà
Gió dông xối xả mới lôi ra
Mượt mà thân thể là đây hả
Lỗ chỗ mặt mày thế đó a
Dẹt dẹt tròn tròn tan xác pháo
Nhăn nhăn nhúm nhúm dị kinh da 
Tả tơi nay phải đem ra mặc
Phần phật giữa trời bay tẹt ga !...

Red Diamond

Thứ Năm, 16 tháng 5, 2013

Chuyện nàng Kiều

 http://tho.com.vn/thi_ph%E1%BA%A9m/chuy%E1%BB%87n_n%C3%A0ng_ki%E1%BB%81u/32030                      

               CHUYỆN NÀNG KIỀU
Tuyết sương trinh bạch lụa là
Xuân tình phút chốc hóa ra tội tình
Lời trăng vàng đá đinh ninh
Phận mình giờ đã đầu ghềnh hoa trôi !

Nửa tình nửa hiếu,một đời

Một thân hai nợ, rối bời một hai
Chợ tình là chợ trần ai 
Bày ra bán mỉa bán mai,thôi rồi !

Bao năm lưu lạc chợ người

Trao tay bấy kẻ chài mồi lấm lem
Bùn đen,ơi hỡi bùn đen
Chút lòng mọn,xót từng phen thấu cùng !

Dập vùi cam cảnh chạ chung

Nhiễm ô sao tránh rêu rong bẩn người ?!
Thoát vòng ràng buộc ngục đời
Chốn xưa tái ngộ nghẹn lời tóc tơ !

Yêu nhau đâu dễ hững hờ

Chàng-Nàng đã một bài thơ gieo vần
Thời gian lưu dấu bụi trần
Biết rằng...dẫu biết,chuyên truân dặm ngàn....

Lá xuân gió bụi thu tàn

Nương nhau trọn nghĩa tào khang may nhờ
Không bây giờ,có bao giờ
Mắt nhìn rất thực,nào mơ mộng gì !!!

                              Lý đức Quỳnh_ĐN-(Bài cũ)

                        

Chủ Nhật, 12 tháng 5, 2013

Nếu

http://tho.com.vn/thi_ph%E1%BA%A9m/n%E1%BA%BFu/32436
                     NẾU

Nếu xa mà vội quên gần
Trách chi con sáo lạnh lùng cánh bay
Đã đành chia đó chia đây
Làm sao nên cuộc sum vầy vui chung!?

Nếu còn nhớ có nhớ không

Dẫu là biển vẫn nhớ sông là mình
Nhớ ra tử nhớ ra sinh 
Nhớ ra gió bụi hành trình viễn du!

Nếu trăng biết cuội ngục tù

Yêu thương ôm khối tuyệt mù tình câm
Cung hằng chi nỡ khóa xuân
Khuyết tròn một bóng lặng thầm vô biên!

Nếu ngày hiểu được lòng đêm

Cưu mang bóng tối nỗi niềm quạnh cô
Hững hờ thành quách trơ trơ
Nhân gian mòn mỏi bơ vơ kiếp sầu....!!!

                  Lý Đức Quỳnh _ ĐN(Bài  cũ)

                                  

Thứ Ba, 7 tháng 5, 2013

Bóng trần

 *Có một lần Quỳnh nói giỡn:Mình chỉ làm thơ khi trong lòng còn đọng những nỗi nhớ niềm đau,rồi một ngày nào đó mình sẽ không còn làm được thơ nữa.Thời gian gần đây,mình chẳng viết gì cả.Vẫn là một bài cũ,Quỳnh chép lại chia sẻ cùng các bạn,mang dấu ấn tâm trạng của một thời đi qua...
      

           BÓNG  TRẦN



Đường trần thăm thẳm trần ai
Em đi tháng rộng,năm dài về đâu? 
Mây trôi,nước chảy qua cầu
Bâng khuâng đứng giữa mắt sầu ngác ngơ!

Nghìn trùng một thoáng vu vơ

Dập dềnh sóng sóng không bờ đuổi nhau
Phương nào an trú đời sau
Tìm em,chừ biết em đâu bây giờ?!

Ảo huyền hóa thực, hóa mơ   

Bóng ta hóa huyễn ngỡ ngờ bóng em
Nỗi đau thầm tưởng niềm êm 
Mộng theo dấu mộng lạc miền ảo hư!

Tương đầu đồng ẩm tương tư

Phận thân bèo bọt di cư miên trường
Chim ngàn và gió ngàn phương
Lối mòn xưa cũ,con đường mới sau

Đôi ta cùng đắm, cùng đau

Cùng là khách lữ hồi đầu cố hương
Đường xa vó ngựa vô thường
Biển dâu ánh thủy triều dương mở lòng!

Hoa hương cùng có,cùng không

Đôi ta cùng chốn mênh mông đất trời
Phôi thai cát bụi ra người
Khổ rồi yêu khổ,sống đời khổ yêu...

Lung linh ánh rạng ráng chiều

Tan tành sương khói,cô liêu bóng trần
Gặp nhau duyên ngộ kỳ cùng
Chuyển thân cổ độ hóa lòng cổ lai.

Em đi,em chẳng về mai

Đi về cùng bước một hai với mình
Ta còn toan tính linh tinh
Linh tinh tính toán ra tình buồn vui...!!!   

                        Lý Đức Quỳnh_ĐN

                         
                                                                                         

Thứ Bảy, 4 tháng 5, 2013

Gọi vô cùng

                                   GỌI VÔ CÙNG
                                    
                                  Mẹ đi nương gió mây trời
                                             Con tiễn biệt khóc đưa lời nhân gian....!!





  Hôm qua là ngày giỗ Mẹ.Vẫn còn rờn rợn ánh mắt Mẹ dõi theo bước chân ngày lang bạt...Rồi cũng chìu cho Mẹ an vui,thanh thản những ngày còn lại...
Chưa kịp...Mẹ đã vội ra đi!...Con xin Mẹ....Bài nầy viết hôm cuối chiều tiễn Mẹ.

                               Mẹ thương nắm hai tay
                       Vùng vằng con gỡ một
                       Phải nào đâu ràng buộc
                       Mẹ chỉ sợ đường bay!

                       Đến lúc rồi buông tay

                       Hốt hoảng con níu lại
                       Mẹ như gió,như mây
                       Con nương nhờ lòng đất!

                       Ôi,lòng đất oan khúc

                       Lặng thầm vùi tiếng khóc
                       Dưới đáy huyệt dửng dưng
                       Đắp nấm mồ lên ngực!

                       Chia hai nửa âm dương

                       Một nhát chém tương phùng
                       Con nửa đời hư thực
                       Mẹ nửa trời hư không!

                       Mơ hồ một dòng sông 

                       Mẹ về phía xa xăm
                       Con bên này xa thẳm
                       Vô vọng gọi vô cùng!!....

         Khát vọng làm người,khát vọng được yêu,được sống,được hạnh phúc,được tự do như chim trời vỗ cánh bay lên,soi mình trên sóng nước đào ba...
Nỗi đau tím ruột bầm gan Mẹ vẫn nín lặng nhẫn chịu giữa dòng đời vô tình trôi xuôi.Xin Mẹ hãy trả lại con niềm đau nặng oằn trong ngực Mẹ!...



              
       Tiếng lòng cha gầm vang thét vào đêm tối,như ngọn lửa cơn giông.Rồi ngày đi,từng ngày đi,giá buốt thầm thầm đóng băng trên dĩ vãng trầm tích.Nỗi đau dồn nén,lá lộc trong tim đã hóa thạch tự bao giờ.Thời gian vô vọng trừng trừng sương khói mắt cha.Lớp lớp hoang vu  rêu phong ruỗng mục đời cha!
Xin được cúi xuống tạ lỗi,ghì hôn lòng đất Mẹ,nơi chôn nhau cắt rốn,nơi ra đi nơitrở về,nơi trùng phùng nơi chia biệt.Mãi mãi thiêng liêng ôm trọn đời người,và trân quý tin yêu giữ lại nuôi mầm...
Thời gian hóa mình tro bụi,thời gian ngọc ngà thực tại...Xin tiễn đưa từng ý nghĩ đau thương lên đường hưng phế.Bếp tro hồng Mẹ vùi giữ lửa vẫn còn đây!....        
                              Lý Đức Quỳnh_ĐN-2000